Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày

Chương 73: Té


trước sau

"Thất Thất......"

Hà Nhu xoay người hướng về phía triền núi kêu to, trong mắt cô, Thích Thất tựa như búp bê vải nhanh chóng lăn xuống núi, biến mất khỏi tầm mắt của cô.

Đồi núi này là thánh địa du lịch nổi danh của thành phố J, tên là "Sườn núi Tiên nhân", truyền thuyết sườn núi này là thuộc về núi lớn phía sau, trên núi dã thú hoành hành, thường xuyên xuống núi làm hại bá tánh ở địa phương, có một ngày có một ông tiên đi vào triền núi này, gặp dã thú đang nguy hại bá tánh, ông đã cởi đai lưng trên người phân triền núi và núi lớn thành hai phần, ở giữa hình thành một hẻm núi gọi là "Đai ngọc cốc", sườn núi tiên nhân ba mặt dốc thoai thoải, đường đi đều là từ từ hướng lên trên, nhưng hẻm núi bên kia lại khác, một mặt như như bị người dùng đao chặt bỏ thẳng đứng tạo thành vực thẳm, vì vậy mới có truyền thuyết tiên nhân kia.

Thích Thất bị lăn xuống Đai ngọc cốc, lúc mọi người phát hiện Thích Thất lăn xuống vách núi, lúc này mới ý thức được cách bọn họ 3 mét, nhìn giống như sườn núi thoai thoải, nhưng trên thực tế xuống một chút lại là vách núi như bị dao chặt thẳng đứng, đoàn người bối rối lập tức muốn đi tìm đám người Hàn Triều giúp đỡ. Bạch Thi Thi thấy động tác của mọi người, sớm đã đoán trước, đứng ra ngăn lại:

"Mọi người không cần xúc động, hiện tại Hàn đại ca và đám người Hàn Triều đang quần chiến với chuột biến dị, nếu chúng ta đi tìm bọn họ, nghe được việc này họ khẳng định sẽ phân tâm, đến lúc đó bị chuột biến dị làm bị thương thì không tốt. Huống hồ khi Hàn Triều biết Thích Thất rớt xuống núi, khẳng định sẽ không màng tất cả đi tìm cô ấy, đến lúc đó đàn chuột biến dị truy lại đây, chúng ta cũng đừng mong tìm được người."

Thật vất vả mới thiết kế Thích Thất té xuống núi, như thế nào cũng không thể nào để những người này phá hủy. Đúng, không sai chút nào, Thích Thất chính là bị cô ta làm vướng chân ngã lăn xuống núi, lúc trước cô và Lam Tiểu Điệp trở về nhà thăm người thân có ghé nơi này du lịch, sau khi tách ra khỏi đám người Hàn Tiến, cô đã nhận ra nơi này, vốn dĩ không có ý tưởng thiết kế Thích Thất, nhưng nhìn thấy dì Ngô dừng lại ở đây, ý tưởng làm Thích Thất té núi cứ ăn vào đầu không vứt đi được.

Cố ý dẫn mọi người đi lại gần chỗ vực, quá trình thuận lợi không thể tưởng tượng được, cô liền biết lần này là ông trời giúp mình. Lam Tiểu Điệp bị chính mình châm ngòi liền đi tìm Thích Thất gây chuyện, hiện trường trở nên hỗn loạn, Thích Thất cùng Hà Nhu càng ngày càng tới gần vực, chính mình chẳng qua thần không biết quỷ không hay vươn chân ra làm vướng một cái, Thích Thất liền lảo đảo lăn xuống núi.

Chỉ là, cô không nghĩ tới trong ngắn ngủi thời gian như vậy, Thích Thất đang cầm tay Hà Nhu đứng chung một chỗ còn có thể phản ứng lại buông tay Hà Nhu ra, Hà Nhu không cùng té theo xuống núi thật là đáng tiếc, rốt cuộc cô cũng không phải nhằm vào một mình Thích Thất, người phụ nữ nào trong đội ngũ cô nhìn cũng không thuận mắt, nếu không có các cô đó, người trong đội ngũ còn không đối đãi cô nữ hoàng hay sao!

"Tôi cảm thấy Bạch tỷ tỷ nói rất đúng, nếu bây giờ chúng ta chạy tới nói cho bọn họ chỉ có thể cho bọn họ thêm phiền, chúng ta còn không bằng xuống núi trước, chờ ở trên đường lớn, Hàn đại ca bọn họ tiêu diệt xong chuột biến dị khẳng định sẽ đến ven đường quốc lộ tìm chúng ta. Chúng ta ở đây họ sẽ không biết, đến lúc đó bỏ lỡ nhau, thời gian cứu viện Thích tỷ sẽ càng dài."

Văn Văn tuy rằng không biết Thích Thất té xuống núi là do Bạch Thi Thi thiết kế, nhưng điểm này cũng không ngại cô đưa ra ý kiến lợi cho chính mình, Thích Thất té xuống núi nếu cứ như vậy đã chết vậy cô lại có nhiều thêm một mục tiêu, vật tư Hàn Triều đúng là rất phong phú.

Những người khác nhìn thấy Thích Thất té xuống núi đã sớm hoảng loạn, hoang mang lo sợ, không suy nghĩ được gì, bọn họ không biết Hàn Triều có dị năng tinh thần có thể dễ dàng tìm được mình, nghe Bạch Thi Thi cùng Văn Văn nói xong, ngay lập tức đi xuống chân núi chờ đợi đám người Hàn Triều.

Hàn Triều không tiếp tục dùng tinh thần lực tìm kiếm nữa, vừa rồi trận chiến cùng chuột biến dị tiêu hao không ít dị năng, so với việc lãng phí dị năng tiếp tục tìm kiếm còn không bằng tiết kiệm thể lực rút ngắn thời gian đuổi theo đám người Thích Thất. Thích Thất không ở bên người, anh cảm giác trong lòng không ổn, vừa rồi trong lúc chiến đấu với chuột biến dị, trong lòng anh chợt căng thẳng, cảm giác Thích Thất đã xảy ra chuyện, nhưng ngẫm lại có lẽ mình quá lo lắng, trước khi để bọn họ đi tiếp anh đã dùng tinh thần lực xem xét vùng phụ cận, căn bản không có gì nguy hiểm, thây ma cũng không có thì có thể xảy ra chuyện gì. Hơn nữa lúc đó chuột biến dị không ngừng công kích anh không thể phân tâm, chỉ có thể cưỡng chế sự bất an mà chuyên tâm đối phó với chúng, hiện giờ chuột biến dị bị tiêu diệt sạch sẽ, bất an trong lòng lại dâng lên, anh phải nhanh đuổi theo Thích Thất, xác nhận được cô an toàn mới có thể làm trong lòng mình an ổn lại.

Đám Hàn Triều nhanh chóng tìm kiếm, hướng về phía đoàn Thích Thất rời đi, đi qua triền núi, từ xa nhìn thấy dưới chân núi có một đám người lố nhố, đứng ngồi, sốt ruột hướng về phía bọn họ.

Từ lúc nhìn thấy thân ảnh bọn họ, Hàn Triều vẫn luôn tìm kiếm bóng dáng Thích Thất, xem xét qua lại, mọi người đều ở đó nhưng không thấy Thích Thất, trong lòng Hàn Triều như có cái gì nắm thật chặt, mày không tự giác nhíu lại, tinh thần lực lại phát ra bốn phương tám hướng, hòng tìm được thân ảnh lòng mình đang tràn đầy vướng bận.

Ở con đường bên kia, đoàn người dì Ngô nhìn thấy thân ảnh đám người Hàn Triều, vội vàng chạy về phía trước, dì Ngô lớn giọng kêu khóc: "Tiên sinh, các người đã tới, đều là do tôi, nếu không phải do tôi vội vàng cãi nhau với người không xem trọng tiểu thư Thích Thất, tiểu thư Thích Thất cũng sẽ không bị té xuống núi, oa..."

Tinh thần lực thả ra như đình trệ, tinh thần lực không tiếp tục bị khống chế đột nhiên thu hồi lại, len lỏi khắp nơi trong cơ thể, nhưng Hàn Triều lại không có tâm tử đi quản, lời dì Ngô nói tựa như sấm sét truyền vào trong óc Hàn Triều, anh không xác định nhìn về phía mọi người, té xuống núi? Thích Thất té xuống núi?

Vệ lão tuổi lớn nhất, nhìn ánh mắt kinh nghi của Hàn Triều, đứng ra giải thích: "Vừa rồi chúng tôi đi lạc đường, đi tới vực sâu bên kia, bà Ngô cùng Lam tiểu thư không biết vì sao nháo lên, chúng tôi đi khuyên can, mọi thứ trở nên hỗn loạn, Thích Thất thối lui đến bên vách núi không cẩn thận té xuống..."

Ánh mắt Hàn Triều càng ngày càng lạnh băng, thân thể mọi người không tự giác rùng mình một cái, giống như bị thú dữ theo dõi làm cho trong lòng họ không khỏi run rẩy. Ánh mắt Hàn Triều nhìn về phía bọn họ thật giống như nói đánh mất Thích Thất, bọn họ cũng không nên sống trên đời này.

"Tiên sinh, thành phố J tôi biết nhiều, cái sườn núi tiên nhân kia nhìn dốc như vậy, nhưng trên thực tế không có gì nguy hiểm...

Ngô thúc còn chưa nói xong đã thấy Hàn Triều không để ý đến mọi người, xoay người nhanh chóng chạy lên hướng đỉnh núi, tinh thần lực cũng bắn về phía sơn cốc dò chừng nơi Thích Thất rơi xuống. Lúc Hàn Triều đi vào trên đỉnh đồi chỗ Đai ngọc cốc, tinh thần lực hầu như kiệt quệ miễn cưỡng đã thấy được chỗ Thích Thất đang ở.

- --

* Lời tác giả: Về dì Ngô, nhiều bạn đọc không hiểu, dì Ngô xuất hiện có ý lo lắng cho Thích Thất, bà và nguyên chủ ở chung một năm không phải giả, ngay cả không thân với nhau nhưng vừa tách ra thì mạt thế đến, nhìn chung cũng có chút tâm lý vướng bận lo lắng, nhưng bà lại càng có loại tâm lý đến xem náo nhiệt nhiều hơn, sau mạt thế bà vẫn luôn rất khá, so với đại đa số đều tốt hơn hẳn.

Nói là nhảy một cái trở thành người tầng lớp cao hơn cũng không quá, cho nên bà đối với chủ lúc trước là Thích Thất, càng nhiều chính là tâm lý "Coi đây, lúc trước tôi là người hầu của cô, hiện tại tôi so với cô khá hơn nhiều, thậm chí dưỡng cô cũng không có vấn đề gì."

Còn chuyện muốn Thích Thất làm con dâu, là bởi vì bà biết chuyện này căn bản sẽ không phát sinh mới có thể nói như vậy, "Con trai tôi đã có bạn gái, lại là tiểu thư nhà quyền quý, đáng tiếc cô không có cơ hội." "Sinh thêm đứa con trai", dĩ nhiên là không thể sinh nữa được rồi. Sau đó, bà lại thân cận với Thích Thất, đây còn không phải do Thích Thất có Hàn Triều chống lưng, cộng thêm có "rất nhiều vật tư" hay sao.

Dì Ngô tiếp thu Hà Nhu, Hà Nhu ngay cả là con tư sinh cũng là Hà gia tiểu thư, đối với dì Ngô loại gia đình bình thường lại được dính đến người có thế lực, bạn gái của con trai mình là tiểu thư thế gia, bà khẳng định sẽ thật dễ dàng tiếp thu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện