Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Cách Tiếp Khách


trước sau



Bạch Cẩm Sương xem tình hình này là không định để cô đi.

Cô quay lại, nhìn đám người trong phòng: Vị nào là Thiện Lỗi?"
Ánh mắt tất cả mọi người đều dồn về phía người đàn ông đang ngồi trong góc tối.

Người đàn ông đó khá ưa nhìn, đầu cắt bằng, nhưng trên trán có một vết sẹo, trông rất dữ tợn, ánh mắt cũng rất độc ác.

Hắn ho nhẹ một tiếng: "Cô Bạch đến rồi đẩy à!"

Khuôn mặt Bạch Cẩm Sương không biến sắn nhìn hẳn: "Anh chính là Thiện Lỗi!" Thiện Lỗi nhếch môi: "Đúng rồi, cô Bạch, mời ngồi!"
Bạch Cẩm Sương nhìn căn phòng VỊP hỗn tạp, gần như không có chỗ nào mà ngồi.

Cô nói: "Môi trường này, xem ra không phải nơi phù hợp để trao đổi về việc thiết kế trang sức, chúng ta hẹn ngày khác bàn bạc đi!" Bạch Cẩm Sương nói rồi liền rời đi, người đàn ông tóc vàng kia đưa tay giữ cô lại.

Bạch Cẩm Sương nhanh chóng bắt được cố tay hẳn, gập ngược lại, tiếng xương bị gập lanh lảnh, tên đàn ông tóc vàng đó liền kêu lên thảm thiết.

Bạch Cẩm Sương đá bay hắn một phát: "Nếu đây là cách tiếp khách của ngài Thiện, thì hãy thứ lỗi cho tôi không tiếp được!" Kết quả, lại có hai người đàn ông xông tới, chặn ở cửa phòng VIP.

Thiện Lỗi đứng dậy cười: "Quả đúng là người phụ nữ của Mặc Tu Nhân, rất cá tính!"
Sắc mặt của Bạch Cẩm Sương trở nên vô cùng nặng nề: "Vậy ra, anh hao tâm tổn sức như thế là vì Mặc Tu Nhân?"
Thiện Lỗi hừ một tiếng: "Chẳng thế thì sao? Thế giới này có hàng ngàn hàng vạn phụ nữ, tôi cớ gì lại chỉ làm khó cô, trong lòng cô không tự suy tính được sao?"
Bạch Cẩm Sương lạnh lùng nói: "Tôi không biết ngày Thiện nghe được ở đâu, nhưng thật đáng tiếc, ngài nghĩ nhiều rồi, tôi không phải là người phụ nữ của Mặc Tu Nhân!"
Thiện Lỗi lại không nghĩ vậy, hắn ung dung nói: "Tôi nghĩ nhiều á? Nghe nói, nhà họ Lý mà xảy ra chuyện, thì Mặc Tu Nhân lập tức nổi giận dựng ngược cả tóc chỉ vì người đẹp, cô đừng nói với tôi là, đây là người khác nói bừa nhé!"
Bạch Cẩm Sương hiểu ra rồi, cho dù cô có phủ nhận, thì người đàn ông này cũng sẽ không ta cho cô.

Cô nói thắng: "Làm như thế nào thì anh mới để tôi đi? Không lẽ, anh lại muốn giết tôi một cách lộ liễu sao?"

Thiện Lỗi cười: "Chuyện giết người, tôi không dám làm đâu! Nhưng, có rất nhiều chuyện không phải giết người mà lại có thể khiến cô sống không bằng chết đấy!"
Hắn nở một nụ cười khát máu: "Cô Bạch, cô có biết tại sao những vụ án xâm hại phụ nữ, cuối cùng lại không thể làm sáng tỏ không? Là tại vì không có nhân chứng, vật chứng đấy! Không có chứng cứ, ai có thể làm gì tôi!" Sắc mặt Bạch Cẩm Sương khó coi kinh khủng.

Kiểu gì cô cũng không nghĩ được, chuyện gì mà thiết kế trang sức, tất cả chỉ là một màn kịch.

Tên Thiện Lỗi này ngay từ khi bắt đầu đã là vì muốn hủy hoại cô.

Cô cảnh giác nhìn đám người trong phòng VIP.

Những người này, dường như đã cảm nhận được sự đối đầu gay gắt giữa cô và Thiện Lỗi.

Cô đưa tay vào túi xách, đột nhiên, cô đá một phát vào tên đàn ông gân cô nhất, sau đó, lấy bình xịt tự vệ ra, phun thẳng vào một một tên khác, cứ thế mà xông thẳng ra khỏi phòng VIP Thiện Lỗi không ngờ, một người phụ nữ lại có thể hành động nhanh nhẹn như thế, tính tình ác liệt như thế.

Mắt hẳn lóe sáng: "Bắt cô ta lại!" Hắn lại muốn xem xem, người phụ nữ của Mặc Tu Nhân, có phải có mùi vị khác những người xung quanh hắn không! Bạch Cẩm Sương vừa mới mở cửa phòng VIP, thì liền bị một cánh tay kéo lại.

Thiện Lỗi bước từng bước lớn đi tới, hắn cứ thế giữ lấy cánh tay Bạch Cẩm Sương, ném bình xịt tự vệ xuống đất, ép Bạch Cấm Sương vào tường.


Hắn khỏe đến lạ thường, hắn giữ lấy căm của Bạch Cẩm Sương, cười lạnh: "Mặc Tu Nhân coi trọng mày như thế, để ông mày xem, mày quyến rũ người khác thế nào!" Sắc mặt Bạch Cấm Sương bỗng thay đổi, nhấc chân lên, thụi thẳng vào chỗ quan trọng của đối phương.

Thiện Lỗi không chú ý, đau đến xanh mặt, hãn ngã thẳng xuống bàn rượu đẳng sau.

Rượu đổ hết xuống đất, Thiện Lỗi đau đến co rúm người, ôm thân, đau đến mức nổi giận đùng đùng: "Giữ chân cô ta, xé hết quần áo ra, tôi xem cô ta có dám chạy không!" Mấy người đàn ông đi đến, đưa tay ra bắt được Bạch Cẩm Sương, muốn xé quần áo cô.

Bạch Cẩm Sương bị dồn đến bước đường này, đưa tay sờ đến bình rượu lúc nãy bị rơi xuống đất.

Tay cô vừa sờ được cốc rượu, còn chưa kịp ra tay.

Kết quả, cánh cửa phòng VIP liên bị ai đó đá văng ra.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện