Vạn Tộc Chi Kiếp

Nhìn Thấu Mục Đích Của Tô Vũ


trước sau

Tô Vũ trong lòng kinh hỉ, vội hỏi: "Vậy yêu thú hung hiểm nhất trong đó có cấp bậc gì?"

Giờ phút này, Hồ Thu Sinh chợt nhận ra một điều gì đó, kinh ngạc nhìn Tô Vũ.

Tô Vũ cũng không thèm để ý, Khương Mục bên cạnh trả lời: "Cái này không rõ lắm, bất quá bình thường sẽ không vượt qua Sơn Hải, Sơn Hải vốn là đẳng cấp cao nguy hiểm, một khi có Sơn Hải uy hiếp, các đại phủ đều sẽ phái người tiêu diệt toàn bộ!"

Tô Vũ gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, nhất định phải sớm tìm cơ hội đi tới Tinh Lạc sơn xem thử.

Thấy hắn im lặng không nói gì nữa, Ngô Lam không vui, xụ mặt hỏi: "Không thi nữa sao?"

Ta chỉ mới đáp đúng có 4 đề, vẫn còn có một đề nữa mới đúng cả 5, như vậy mới lấy được phần thưởng là phương pháp mở ra thần khiếu.

Tô Vũ phì cười, cất lời: "Vậy ta lại hỏi một câu. Ngươi quyết định ra ngoài tổ đội với một nhóm người, trong đội ngũ có kẻ muốn đối phó với ngươi, nhưng nàng ta lại không dám động thủ, sợ cô nãi nãi nhà ngươi báo thù, vậy ngươi làm như thế nào để bức bách nàng ta chủ động ra tay với ngươi?"

Ngô Lam nghe vậy thì sững người, vấn đề này rất khó trả lời.

Những người khác cũng im lặng suy tư, nhất thời không ai lên tiếng.

Một lát sau, Ngô Lam mới dè dặt hỏi: "Tổ đội này cùng đi ra ngoài tầm bảo sao? Hay là hợp sức đối phó kẻ địch?"

"Tầm bảo."

"Vậy liền tạo ra một cái đại bảo bối, ngươi và nàng ta đều muốn, sau đó tạo cơ hội chỉ hai người các ngươi ở cùng một chỗ, đối phương khẳng định không nhịn được sẽ muốn giết ngươi..."

"Như vậy thì sẽ bị chỗ dựa của ta biết rồi giết nàng!"

Ngô Lam đau đầu, "Vậy thì không cho chỗ dựa của ngươi biết, hoặc là có biết thì cũng không có cách nào giết nàng ta, tốt nhất là kéo thêm nhân chứng, chứng minh là ngươi tự mình gặp nguy hiểm chết đi."

"Chứng minh như thế nào?"

Ngô Lam còn đang suy nghĩ, Hồ Thu Sinh đã tủm tỉm cười đáp: "Chỉ cần lợi ích đủ lớn thì chẳng cần phải chứng minh gì cả, không để người nào thấy là được! Chỉ cần quan tâm xem lợi ích kia có đủ khiến người động tâm hay không. Nếu có, vậy thì giết thì đã giết, người nào có chứng cứ cho thấy chính là do nàng ta giết?"

Tô Vũ gật đầu, lợi ích đương nhiên đủ lớn.

Tô Vũ suy nghĩ một chút lại nói: "Vậy đối với vài người mà nói, cái gì mới là lợi ích lớn nhất?"

"Thứ Vạn tộc muốn nhất thì hẳn là di tích!" Hồ Thu Sinh trả lời: "Hoặc là một vài thứ đủ để cải biến cục diện toàn cục, tỉ như Nguyên Thần khiếu mà chúng ta đang nghiên cứu, tỉ như phương pháp phá vỡ Văn Minh sư Vô Địch cảnh, tỉ như..."

Y liệt kê ra rất nhiều.

Tô Vũ gật đầu, lại hỏi: "Nếu ta đây giết ngược lại nàng thì sẽ có hậu quả gì?"

"Cẩn thận bị bộ tộc của nàng ta trả thù, đừng để ai kích động sự thống hận của học viên vạn tộc, từ đó bọn họ cùng chung mối thù muốn đối phó ngươi..."

Hồ Thu Sinh cười sâu xa, "Có thể mang thêm mấy học viên vạn tộc đi, giết một bộ phận, lôi kéo một bộ phận, để nhân tộc chứng minh chính mình thì chẳng có ý nghĩa gì! Phân tách chúng từ trong nội bộ, khiến chính bọn chúng đi chứng minh, tên nào có chết thì cũng chưa hết tội!"

"Chủng tộc khác nhau thì lợi ích nhu cầu khác biệt, chỉ cần ngươi có thể thỏa mãn lợi ích của mấy người thì họ sẽ có thể giải quyết những tên không hài lòng khác! Cứ như vậy, để một phần học viên vạn tộc trong đó trở thành kẻ thu được lợi ích, việc lôi kéo chia rẽ sẽ rất đơn giản!"

Tô Vũ mỉm cười nhìn y, Hồ Thu Sinh cũng cười híp mắt nhìn lại Tô Vũ.

Trịnh Vân Huy thì hết nhìn qua tên bên phải lại liếc qua tên bên trái, cuối cùng mệt mỏi thở dài, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà.

Thích hợp sao?

Hai ngươi quang minh chính đại thương lượng, chỉ còn thiếu mỗi bước nói thẳng ra là làm sao để lừa giết đám người Hạ Thanh bên kia, thật thích hợp sao?

Còn có nữ sinh ở đây mà.

Không phải nói vậy thì sẽ lộ ra chúng ta quá mức âm hiểm à?

Gã nhìn lại một chút hai nữ sinh... Thôi được rồi, các ngươi cứ tiếp tục đi, nhìn vẻ mặt háo hức ham học hỏi của hai nàng ta là ta biết thừa bọn họ chẳng hiểu gì. Hai ngươi cứ thoải mái mà thương lượng, có khi bọn họ còn đang nghĩ các ngươi đang hăng say thảo luận một vấn đề phức tạp nào đó cũng nên.

Tô Vũ không nghe được tiếng lòng của Trịnh Vân Huy, hắn không nói về vấn đề này nữa, mà là quay sang khích lệ Ngô Lam: "Ngô Lam, hôm nay ngươi làm ta ngạc nhiên thật đấy, đáp đúng 4 đề cũng đã rất lợi hại, vả lại câu cuối ngươi cũng gợi ra cho ta mạch suy nghĩ, vậy thì hôm nay ta tuyên bố người chiến thắng trò chơi vấn đáp là ngươi, phần thưởng là phương pháp mở ra một thần khiếu. Cố lên, không ngừng cố gắng, làm ra cống hiến kiệt xuất cho sở nghiên cứu thì ta sẽ còn tặng thưởng nhiều hơn nữa cho ngươi."

Ngô Lam nghe vậy thì vui mừng khấp khởi, nàng thắng rồi.

Quả nhiên chăm chỉ đọc sách lúc nào cũng có lợi.

Tô Vũ phì cười, không nói những thứ này nữa, mà sự tình hắn bị tập kích trước đó dường như cũng theo trò vấn đáp này kết thúc mà trôi qua đi.

Mọi người đều ngầm thừa nhận người là do Hạ Hổ Vưu giết, mà Tô Vũ thì đã bình an vô sự.

Chuyện này cũng không tính là việc lớn, dù sao thì Tô Vũ cũng chẳng có chuyện gì.

Ngược lại năm vị Đằng Không kia, hai kẻ thì đã chết ngay tại hiện trường, ba tên còn lại rất nhanh đã bị kéo tới Vạn Tộc hố chém đầu.

Giáo chúng Vạn Tộc giáo không có giá trị câu cá gì quá lớn, dưới tình huống bình thường, Đại Hạ phủ sẽ không lưu lại mạng cho bọn chúng quá lâu, trực tiếp định tội xong liền lôi ra chém.

Bên phía Tô Vũ thì không có gì dị thường.

Chẳng qua là nội bộ Đại Hạ Văn Minh học phủ bên này, có chút tiếng gió truyền đi, nói rằng Tô Vũ cùng Thần Phù học viện - Trương Hào đã có dấu hiệu cạch mặt nhau.

Hiển nhiên, nguyên nhân là vì mấy kẻ tấn công Tô Vũ lại chính là chi mạch của Trương gia.

Ý tứ của Trương gia là những người kia chỉ là kẻ tham tài, nảy sinh ý đồ xấu với Tô Vũ thôi chứ không phải là Vạn Tộc giáo chúng, kết quả lại bị Tô Vũ bôi thành giáo chúng Vạn Tộc giáo, không thể giữ được mệnh không nói, còn làm hại lão gia tử của Trương gia cũng phải nhận trách phạt nặng nề từ người bên trên.

Rõ ràng chỉ là đơn thuần thấy hơi tiền nên nổi máu tham, vốn dĩ không có quan hệ gì với Trương gia, nhưng bây giờ thì hay rồi, Tô Vũ kéo tới phiền toái không nhỏ cho Trương gia bọn họ.

Mặc dù lão gia tử Trương gia đã đi trước xử lý mọi việc, kết quả lại nghe nói là do Tô Vũ ở trước mặt Hạ Hổ Vưu vu cáo, nói đối phương chính là là giáo chúng Vạn Tộc giáo.

Cuối cùng mới dẫn tới Long Võ vệ trực tiếp kéo người đi chém đầu, hết thảy một đao đoạt mệnh cả nhà Trương gia Bắc khu.

...

Tất cả những thứ này, đương nhiên Tô Vũ sẽ không bận tâm tới.

Hắn chỉ thả ra một chút tiếng gió thổi rồi liền mặc kệ mọi thứ, từ đầu đến cuối, mục tiêu của hắn đều không phải là vì lừa giết người nào.

Mà chỉ đơn giản là vì để tạo thanh thế cho mình càng cường đại hơn mà thôi!

Sau khi nhận được số tinh huyết từ chỗ Hạ Hổ Vưu, Tô Vũ bắt đầu liên tục nếm thử.

Hắn mở ra sách họa, thí nghiệm vô số công pháp trong đó.

Không chỉ công pháp của vạn tộc mà bao gồm cả công pháp của nhân tộc cũng đều thử áp dụng. Tô Vũ khai khiếu nhiều, những công pháp bình thường thì gần như hắn đều có thể dễ dàng khai mở, cái nào mà còn thiếu vài khiếu huyệt thì Tô Vũ lại tranh thủ mở ra thêm mấy cái.

Việc mở ra thêm vài cái khiếu huyệt đối với Tô Vũ mà nói thì không khó, hắn tu luyện Cường Thân quyết, tốc độ khai khiếu rất nhanh.

Trong chớp mắt đã đi qua 5 ngày.

Hôm nay là ngày 15 tháng 11.

Là ngày thứ sáu mà sở nghiên cứu thành lập.

Thời khắc này Tô Vũ đã khai khiếu được 308 cái, thử đủ loại công pháp khác nhau, cảm nhận được một ít hiệu quả giúp cho tốc độ hợp khiếu của hắn tăng nhanh, bây giờ Tô Vũ đã hợp nhất được 4 khiếu.

Dựa theo phán đoán trước đó của hắn thì phải ba ngày mới có thể hợp một khiếu, hiện tại thì hắn đã đẩy nhanh được tốc độ lên hơn một chút, vẻn vẹn 1 tuần mà đã hợp được 4 khiếu, quả nhiên là sẽ có công pháp phụ trợ tốt cho việc hợp khiếu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện