Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Đại Trận Kinh Nghiệm Tặng Kèm


trước sau

Tống Thư Hàng cảm thấy khó hiểu: - Tại sao Bạch tiền bối lại không vui?

- Bởi vì không được chơi cho đã! Con đường thi đấu, các bẫy rập đều do ta tham gia sắp xếp, vì nguyên tắc công bằng, ta không thể tham gia trận đấu…. chỉ có thể đi theo bên cạnh mọi người ngó ngó một chút cho đã ghiền. Nhưng ta muốn đấu tốc độ với mọi người, cái cảm giác vèo vèo vèo kia mới kích thích làm sao. - Bạch Tôn Giả nói ra chiều tiếc nuối.

Cũng đúng, sở dĩ Bạch Tôn Giả tổ chức cuộc đua xe máy kéo này là vì bản thân hắn rất thích chơi đua xe máy kéo.

Nhưng sau này hắn lại thành trọng tài…. Không thể nào tham dự với tư cách tuyển thủ được, đương nhiên không thể chơi cho đã rồi.

- Ha ha ha. - Thư Hàng cười gượng.

Trong lúc nói chuyện với Bạch Tôn Giả, có mấy lần hắn muốn nói về chuyện ‘du lịch vũ trụ một tháng’ với Bạch Tôn Giả lắm, muốn xin Bạch Tôn Giả thủ hạ lưu tình, đổi một tháng thành cỡ nửa tháng thôi.

Nhưng mỗi khi lời sắp thốt ra đến miệng thì hắn lại không thể nói thành lời được.

Thứ nhất là vì thật sự da mặt hắn rất mỏng… hơn nữa, có lẽ trong lòng hắn có một ảo tưởng ‘không thực tế’ lắm. Nói không chừng, chuyến du lịch vũ trụ một tháng của Bạch Tôn Giả chỉ là thuận miệng nói cho vui thôi, chứ không có ý định đấy thật thì sao?

….

- Chuẩn bị xong rồi thì chúng ta phải vào giai đoạn cuối cùng đấy. - Bạch Tôn Giả nói xong, giơ ngón tay ra điểm nhẹ một cái trên bầu trời.

Trên bầu trời, chiếc xe thương vụ của Sở gia tự động mở cửa ra. Sau đó, thân thể của Tống Thư Hàng bị Bạch Tôn Giả dùng linh lực nâng lên, an bài đến phía cuối xe.

Còn chiếc xe thương vụ nọ thì bị phi kiếm dùng một lần nâng lên cao, bay đến hòn đảo thổ dân của Phủ Chủ Thất Sinh Phù đang ở…

- Giai đoạn cuối cùng á? À, chính là cái hòn đảo của Phủ Chủ Thất Sinh Phù và đại trận phù bảo được bố trí ở bên dưới đó sao? Bạch tiền bối, các ngươi đã bố trí cái trận pháp đáng sợ gì thế? - Tống Thư Hàng lo lắng hỏi thử.

- Đại trận đáng sợ á? Tại sao lại đáng sợ chứ? - Bạch Tôn Giả nói với vẻ khó hiểu: - Đại trận cuối cùng không phải bẫy rập mà là phần thưởng đấy.

- Hả? Phần thưởng á? - Tống Thư Hàng nói với vẻ khá ngạc nhiên.

- Đương nhiên rồi, mấy phần bẫy thì phải đặt ở giữa đường đua để tăng thêm kích thích và vui thú cho trận đấu, nhưng ngươi có thấy trận đấu nào lại đi đặt bẫy ở vạch đích của trận đấu chưa? Như vậy không phải rất thiếu đạo đức sao! - Bạch Tôn Giả đáp.

Tôn giả nói rất có đạo lý, Tống Thư Hàng hoàn toàn không thể nào phản bác được.

Bạch Tôn Giả lại giải thích thêm: - Đại trận cuối cùng ấy ta phải tốn rất nhiều tài liệu quý giá, nhờ cả Linh Điệp đạo hữu và Thất Sinh Phù đạo hữu cùng bố trí thành một phù bảo đại trận. Mỗi một đạo hữu thuận lợi chạy đến điểm cuối cùng, sau khi cán vạch đích, tiến vào phù bảo đại trận này thì có thể được sức mạnh của phù bảo đại trận tẩy lễ cho. Lợi dụng sức mạnh của phù văn để cường hóa thân thể, cường hóa chân khí hoặc linh lực trong cơ thể. Ngươi vừa mới tấn thăng lên cảnh giới Chân Sư nhị phẩm, nếu như được phù bảo đại trận này tẩy lễ xong thì có thể triệt để củng cố cảnh giới của ngươi bây giờ, còn có thể giúp ngươi có được rất nhiều chỗ tốt nữa.

Tống Thư Hàng lập tức hiểu ra, tóm lại đây là một trận pháp giúp gia tăng điểm thuộc tính vĩnh viễn, nếu như trải qua tẩy lễ, thể chất +1, chân khí hoặc linh lực +1. Nếu ai mà may mắn thì nói không chừng lại được cộng cả sức mạnh lẫn nhanh nhẹn luôn ấy nhỉ?

Cuộc đua xe đẩy này, chỉ có năm người top đầu mới có thể được theo Bạch Tôn Giả thăm dò cái di tích thượng cổ nọ.

Nhưng biết bao nhiêu tuyển thủ tham gia cuộc thi này đều đã vất vả đến một chuyến, cũng không thể để người ta ra về tay không được. Cho nên, Bạch Tôn Giả, Linh Điệp Tôn Giả và cả Phủ Chủ Thất Sinh Phù mới liên thủ bố trí cái đại trận này, xem như phần thưởng an ủi.

Lúc này, Bạch Tôn Giả lại lên tiếng: - Đúng rồi, ba cái tuế nguyệt thủy tinh căn của ngươi còn đó không?

Tuế nguyệt thủy tinh căn sao?

À, chính là cái thứ có hình dạng giống như thủy tinh mà Bạch Tôn Giả đã lấy ra từ lòng bàn chân cháy đen của Tống Thư Hàng lúc hắn bị sét đánh trúng ngay trên đường đua do Bạch Tôn Giả và Linh Điệp Tôn Giả tạo ra.

Người thấy đều có phần, hơn nữa, xem như phần thưởng an ủi vì bị sét đánh, Tống Thư Hàng nhận được tổng cộng ba cái tuế nguyệt thủy tinh căn. Thứ này tu sĩ nhị phẩm mà ăn được một cái thì có thể tăng được ba năm tu vi.

Tống Thư Hàng vốn còn định chờ cảnh giới của mình được củng cố xong, hoặc là tới khi quan trọng như trùng kích tiểu cảnh giới thứ hai của nhị phẩm là Long Vĩ đan điền thì sẽ dùng bảo bối này.

- Ta bỏ nó ở trong túi thu nhỏ trên người ta. - Tống Thư Hàng đáp.

- Lấy ra đi, cho thân thể của ngươi dùng. Nhờ vào năng lực của phù bảo đại trận. Lúc tiếp nhận năng lượng của phù bảo đại trận tẩy lễ thì có thể giúp ngươi một hơi hấp thủ được toàn bộ dược lực của tuế nguyệt thủy tinh căn. Hai thứ hỗ trợ lẫn nhau, hiệu quả tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều. - Bạch Tôn Giả nói.

- Ta sẽ lấy ra ăn ngay. - Tống Thư Hàng leo ra phía sau xe, móc cái túi thu nhỏ của mình ra rồi lại lấy tuế nguyệt thủy tinh căn nọ.

- Ơ? - Sau khi móc ba cái tuế nguyệt thủy tinh căn kia ra thì trong mắt Tống Thư Hàng lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc.

Hắn còn nhớ rõ, khi Bạch Tôn Giả giao thứ bảo bối này cho hắn thì mỗi cái tuế nguyêjt thủy tinh căn chỉ lớn chừng một ngón trỏ thôi mà.

Nhưng tại sao cái tuế nguyệt thủy tinh căn này lại lớn thành cỡ quả táo là sao?

Tống Thư Hàng khống chế thân thể của Diệt Phương công tử, giơ cái tuế nguyệt thủy tinh căn này về phía chỗ ghế lại hỏi: - Bạch tiền bối, tuế nguyệt thủy tinh căn sinh ra biến dị rồi này, thể tích của nó tăng lên rất nhiều!

Truyện được dịch trực tiếp tại iREAD....Bạch Tôn Giả nhìn thoáng qua một cái rồi cười ha hả: - Đừng lo, đây là hiện tượng rất bình thường. Sau khi tuế nguyệt thủy tinh căn rời khỏi mặt đất thì thể tích sẽ tăng lên rất nhanh, có thứ từng bình to ra cỡ bằng một quả dưa hấu kia.

Sau đó, Bạch tiền bối leo ra khỏi ghế lái, đi về phía sau xe, nhận lấy ba cái tuế nguyệt thủy tinh căn kia.

Sau đó, Bạch tiền bối giơ tay bóp thân thể của Tống Thư Hàng há miệng ra.

Diệt Phượng công tử bản Tống Thư Hàng lộ ra vẻ khó hiểu.

Lại thấy Bạch Tôn Giả giơ tay cầm một cái tuế nguyệt thủy tinh căn nhét vào trong miệng nhục thân của Tống Thư Hàng.

Thứ này lớn cỡ bằng một quả táo mà lại bị nhét hết vào trong miệng của Tống Thư Hàng!

Tống Thư Hàng không ngờ miệng của mình lại có thể nuốt trọn thứ lớn như thế.

Sau đó, Bạch Tôn Giả lại giơ tay ấn nhẹ lên cái miệng của nhục thân Tống Thư Hàng.

Ực một tiếng, thứ to bằng quả táo đó bị ép trôi tuột xuống cổ họng thân thể của Tống Thư Hàng, chui thẳng xuống bụng của hắn.

Thông qua mắt của Diệt Phượng công tử, Tống Thư Hàng thậm chí còn có thể trông thấy yết hầu của mình phình lên bởi vì nuốt trọn cái tuế nguyệt thủy tinh căn đó.

Chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy nghẹn đau hết cả cổ họng rồi.

Có bị nghẹn luôn không nhỉ? Thứ lớn như thế mà nhét thẳng vào liệu có khiến mình bị nghẹn chết luôn không ta?

Tống Thư Hàng thông qua miệng của Diệt Phượng công tử, dè dặt hỏi thử: - Bạch tiền bối này, cái tuế nguyệt thủy tinh căn này không thể xé nhỏ ra rồi ăn à?

Bạch Tôn Giả đáp: - Như vậy thì hiệu quả sẽ bị giảm bớt, cho nên lựa chọn tốt nhất chính là nuốt hết một lần luôn.

Cho nên…. Nếu như thứ này phình to lên cỡ bằng một quả dưa hấu thì cũng phải nuốt gọn luôn á? Cho dù là Đậu Đậu biến thành hình thái cao năm thước mà nuốt gọn một quả dưa hấu thì cũng dễ bị nghẹn lắm à nha?

Trong lúc nói chuyện, Bạch Tôn Giả lại đưa hai cái tuế nguyệt thủy tinh căn khác vào trong miệng thân thể của Tống Thư Hàng, hai lần qua đi, toàn bộ tuế nguyệt thủy tinh căn đều chui thẳng vào trong bụng của Tống Thư Hàng.

- Xong rồi…. ngươi ngó chừng thân thể của mình nhé. Chún ta sắp sửa tiến vào trong phù bảo đại trận rồi đấy. - Bạch Tôn Giả thỏa mãn phủi tay.

Sau đó, hắn bò về chỗ ghế lái, tiếp tục lái xe kéo chạy về phía trước.

Đúng vậy, ban nãy vẫn còn một vấn đề rất quan trọng, lúc Bạch Tôn Giả đút thân thể của Tống Thư Hàng ăn cái thủy tinh căn kia thì hắn vẫn không hề dừng máy kéo lại.

Khi nãy máy kéo vẫn luôn chạy trong trạng thái không có người điều khiển…. chỉ nghĩ thôi đã thấy sợ rồi.

Một lát sau.

Tống Thư Hàng khống chế thân thể của Diệt Phượng công tử, giơ tay đặt ở trước mũi của thân thể mình xem thử, may quá, vẫn còn thở, không bị ba cái tuế nguyệt thủy tinh căn kia làm cho nghẹn chết.

Nhưng ba thứ to cỡ quả táo ấy vào bụng liệu có nhét căng bể dạ dày của mình không nhỉ?

Mấy lo lắng này của hắn căn bản toàn là dư thừa, sau khi tuế nguyệt thủy tinh căn vào bụng thì sẽ trực tiếp biến thành một cỗ dược dịch, bắt đầu tăng cường tu vi của người dùng nó.

Tiên dược sở dĩ gọi là tiên dược, chính là vì chúng nó hoàn toàn không nói khoa học, không nói đạo lý.

….

Lúc này, hàng xe kéo dài dằng dặc của cuộc đua xe kéo rốt cuộc cũng sắp tới điểm kết thúc.

Phía trước nhất, Giao Bá Chân Quân vẫn đang dần đầu.

Đành vậy, ưu thế sân nhà của Giao Bá Chân Quân thật sự quá lớn, biển rộng chính là địa bàn của hắn. Hơn nữa hắn lại vô sỉ không ai bì, thỉnh thoảng lại dùng thiên phú tạo thành vô số cơn sóng lớn để kéo chân các tuyển thủ dự thi ở phía sau.

Nếu làm tới cỡ đó rồi mà còn không giữ được vị trí dẫn đầu thì Giao Bá Chân Quân lên cạn kiếm ăn luôn cho rồi.

ở sau lưng của Giao Bá Chân Quân, Giáng Trần Chân Quân giữ nguyên vị trí thứ hai, theo sát không bỏ….

Thông Huyền đại sư im lặng giữ vững vị trí thứ ba, trên đường đua, đại sư vẫn giữ nguyên tác phong im lặng là vàng, không làm màu, không tranh đấu với người ta, không giở âm mưu thủ đoạn.

Hắn thành thật thi đấu, kết quả lại lặng lẽ lọt vào tận top 3.

Còn Tuyết Lang Động Chủ vốn đang ở vị trí thứ ba, trước khi tới đích đến, lúc hắn sắp đuổi kịp và muốn vượt qua Giao Bá Chân Quân, Tuyết Lang Động Chủ còn tiện tay tạo ra một cơn giông gió cực mạnh, muốn đóng băng máy kéo của Giao Bá Chân Quân. Kết quả trộm gà không được, còn bị Giao Bá Chân Quân cho ăn một cơn sóng thần nhỏ, thiếu chút nữa đã bị lật xe.

Tuy rằng về sau hắn vẫn tiếp tục đuổi theo được, nhưng bất đắc dĩ rớt xuống top 4.

Mà người đứng thứ năm thì chính là Bắc Hà Tán Nhân với vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, nhưng lúc sắp tới đích đến thì Bắc Hà Tán Nhân lại cố ý đi chậm lại….

Hắn cũng không có ý định tranh giành top 5, bởi vì trong vòng một tháng tiếp theo, Bắc Hà Tán Nhân định sẽ trùng kích cấp bậc chân quân lục phẩm.

Một tháng sau là trận chiến trên đỉnh Tử Cấm với Đồng Quái Tiên Sư, cho nên đây là lúc hắn nên tiến giai thành lục phẩm rồi! Sắp sửa tấn cấp, cho nên Bắc Hà Tán Nhân quyết định nhường cơ hội thăm dò di tích thượng cổ này lại cho đạo hữu khác.

Mà ở sau lưng Bắc Hà Tán Nhân chính là Vũ Nhu Tử.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi tốc độ của Bắc Hà Tán Nhân chậm lại thì Vũ Nhu Tử có thể vượt qua Bắc Hà Tán Nhân, lọt vào trong top 5.

….

Lúc này, Giao Bá Chân Quân dẫn đầu xông lên trước tiên, bước qua vạch đích.

Ngay sau đó, trong hư không đột nhiên xuất hiện gần một vạn lá phù bảo, tạo thành một phù bảo đại trận ở chỗ đích đến.

Mặt mày của Phủ Chủ Thất Sinh Phù có hơi tái nhợt, nhưng lại tràn ngập vẻ kích động và hưng phấn. Hắn ngự kiếm bay lên không trung, lơ lửng ở bên trên phù bảo đại trận, để duy trì cái phù trận khổng lồ này.

Truyện convert hay : Vương Nữ Nhân Ai Dám Động

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện