Tình Nồng Khó Phai

“không Không Em Không Đi”


trước sau



Ngũ Vận Uyển không dám ngồi ở hàng đầu tiên, cô sẽ căng thẳng, cô lùi lại.

Chị Trịnh chỉ phía trước, nói: “Ngũ Vận Uyển, chỗ ngồi của em ở hàng đầu”
“Không không, em không đi”.

Nhóm Hiểu Mai đều đã ngồi xuống, làm gì còn chỗ cho Ngũ Vận Uyển chứ, cô không đi cũng không được.


Ngũ Vận Uyển lặng lẽ ngồi xuống vị trí khách quý ở hàng đầu.

Âm nhạc vang lên, đèn sân khấu bật sáng, họp báo bắt đầu.

Nam Ngự ngồi xe lăn, Dương Tá đẩy anh chậm rãi đi vào sân khấu tham dự họp báo.

Ở dưới sân khấu nhìn Nam Ngự trên sân khấu càng cảm thấy lóa mắt, đẹp trai đến nỗi khiến người ta say mê nhưng không dám đụng chạm.

Nam Ngự ở trên sân khấu giới thiệu về mô hình kiểm soát rủi ro và đặc điểm kết cấu của quỹ này, ưu thế và đặc điểm lợi nhuận của quỹ.

Nhưng Ngũ Vận Uyển ở dưới sân khấu thì đang suy nghĩ vẩn vơ...!

Một lúc lâu sau cô mới hoàn hồn, tiếp tục nghiêm túc nghe Nam Ngự nói.

Mọi người hoàn toàn bị Nam Ngự cuốn hút, như thể quỹ ngân sách đã không còn là trọng điểm nữa.

Ngũ Vận Uyển nghe thấy bên cạnh có người thảo luận về chồng của cô.

“Đẹp trai quá, ngồi xe lăn mà đẹp như vậy, còn tài giỏi đến thế.

Nhưng tiếc là đã kết hôn rồi”
“Đúng đấy, anh ấy giữ mình trong sạch nhiều năm, sao đột nhiên lại kết hôn nhỉ? Cô biết đối phương là ai mà có thể chinh phục được người đàn ông như Nam Ngự không?”
“Chưa từng thấy, nói không chừng là hôn nhân kinh tế, hoàn toàn không có tình cảm gì với vợ anh ấy, thế cho nên cô Nam mãi không lộ mặt đấy”
“Người đàn ông thận trọng, đẹp trai, giàu có, tài giỏi như vậy...!Đừng nói là anh ấy ngồi xe lăn, cho dù có là người thực vật thì tôi cũng bằng lòng ngủ với anh ấy...”

“Ôi trời, da mặt cô dày đấy.”
Ngũ Vận Uyển nghe người bên cạnh bàn luận mà sầm mặt, bàn luận về cô với Nam Ngự như vậy mà được sao?
Nam Ngự trên sân khấu chói lòa là thế, như một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm.

Còn cô thì sao, là một cây linh lan dưới mặt đất.

Một trên trời một dưới đất, sao có thể xứng với nhau được...!Ngũ Vận Uyển bỗng thấy tự ti.

Nam Ngự trên sân khấu tỏa ra ánh hào quang, Ngũ Vận Uyển cảm thấy Nam Ngự xuất sắc như vậy, mặt nào cũng tốt, còn mình thì chẳng có ưu điểm gì cả, cô không so được với hào quang của anh..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện