Nhật Ký Của Luna Wong

Chương 33


trước sau


I’M SORRY , I’M SO SORRY

Hôm nay trời mưa rồi, mưa không to nhưng cứ dai dẳn để tâm trạng khó chịu trong mấy hôm nay của ta càng trở nên nặng nề hơn. Và, loại thời tiết như vậy để ta nhìn lại cả đoạn đường phía sau lưng rồi phải viết lên một chương này.

Ta xin lỗi, xin lỗi về những chuyện đã trải qua, xin lỗi những người đã từng gặp, xin lỗi vì tất cả.

Ta xin lỗi ai đó đã tạo ra ta, dạy dỗ ta đi thời điểm hiện tại và tương lai nữa. Ta chưa từng có suy nghĩ sẽ mất đi ai đó, mất đi thứ gì đó, đến lúc mọi chuyện xảy ra ta tự hỏi, mục đích ta đến thế giới này để làm gì. Và ta đã tìm ra được câu trả lời cho bản thân rồi.

Ta xin lỗi ai đó đã luôn ở phía sau ta, theo dõi sự trưởng thành của ta, sự thất bại của ta, những thành công nhỏ nhặt không đáng nhắc đến của ta. Ta của lúc trước không có khái niệm về thời gian, đến lúc hiện tại biết sự quý trọng của thời gian rồi, cũng may còn chưa quá muộn để bắt đầu

Ta xin lỗi ai đó đã phải chịu những cơn thịnh nộ của ta, những lời khó nghe từ ta. Ta luôn tự nói với bản thân phải kiềm chế cảm xúc nhưng dường như ta áp dụng chưa đúng cách nên chưa thực hiện được.


Ta xin lỗi về sự gây phiền phức cho ai đó, khiến ai đó buồn bã, khó chịu, khiến ai đó thất vọng. Kỳ thực ta có rất nhiều dự định muốn thực hiện, kế hoạch, rủi ro ta cũng đều dự tính tỉ mỉ, chỉ thiếu mỗi tiền. Vâng thiếu ngay thứ quan trọng nhất, nhưng không sao, lúc này ta đã biết cách làm ra nó. Bất quá hiện tại vẫn còn có chút bị động, và cần có sự kiên nhẫn, ta chán ghét tất cả những sự bị động.

Ta xin lỗi về những lời góp ý thẳng thắng đến nỗi không để ý đến cảm nhận của ai đó. Đơn giản ta cảm thấy nên làm thế để họ nhận thấy lỗi đó rất tệ hại, nên sửa và không tái phạm nữa. Chính bản thân ta khi làm không đúng cũng tự nhìn vào gương và nói những lời nặng nề với bản thân, phân tích phải trái với bản thân mà.

Ta xin lỗi ai đó vì những cách cư xử không quá tốt đẹp của ta để ai đó phải ra đi, thực sự mà nói nghĩ lại cảm thấy nó ấu trĩ vỗ cùng. Chỉ một động tác mà thôi vì sao ta lại không làm? Chỉ một câu nói mà thôi vì sao ta lại không nói?

Ta xin lỗi ai đó vì đã để ai đó trông chờ những tác phẩm của ta rất lâu nhưng chất lượng lại không được như ai đó mong muốn. Kỳ thực ta từng nghĩ đến chuyện sẽ thay đổi những đứa con tinh thần đó để phù hợp với thị hiếu ai đó hơn, nhưng đáng tiếc kinh qua tâm tư thực lự ta lại từ bỏ. Ta đi theo vấn đề tôn giáo, quy củ, văn hóa, nó tạo ra những đứa con tinh thần của ta trở nên khác biệt hơn với những người khác, không thông minh hơn người, nhưng so với người khác lại không ai giống mình. Ta nghĩ ta nên đầu tư hơn vào văn hóa, khai phá sự mới mẻ trong những đứa con tinh thần thay vì thay đổi thứ làm nên đứa con tinh thần của mình trở về giống với những người khác. Đây là lý do ta vẫn đang đọc rất nhiều tư liệu, tìm hiểu thêm EA để update những đứa con tinh thần của mình đây. Và quan trọng hơn hết là, ta không thể nào đáp ứng được hết yêu cầu của tất cả mọi người được, nhưng ta có thể làm chính ta, vì thể ta sẽ không thay đổi đâu nhé.

Và có một người ta phải xin lỗi nhất đó là bản thân của ta, tâm hồn của ta, quả thực trong khoảng thời gian gần đây ta không chăm sóc tốt cho nó, gây tổn thương cho nó, rất nhiều, rất nặng, rất sâu, rất khó quên.

Ta là một người theo chủ nghĩa cầu toàn, có thì dùng không có thì thôi chậm rãi tiết kiệm mà mua thứ tốt nhất, tuyệt đối không tạm bợ. Mỗi ngày ta đều tự lập ra những nhiệm vụ nhỏ cho bản thân, yêu cầu mình phải thành công. Và độ khó của những nhiệm vụ đó mỗi ngày một tăng, vì ta không thích cảm giác ngủ quên trong chiến thắng.

Có lẽ đọc đến đây mọi người nghĩ ta bị trầm cảm, nhưng không, ta không hề trầm cảm chẳng qua ngẫu hứng nhìn lại quá khứ, lại nhìn thấy bản thân hiện tại chưa bằng được ai nên mới thế thôi. Kỳ thực ta rất mạnh mẽ, nhưng người mạnh mẽ lâu lâu cũng sẽ có lúc cho phép bản thân yêu ớt một chút, đây là một sự tự trách nhất thời và sự hứa hẹn cho vĩnh viễn.

Ta có thể bắt đầu sau họ, nhưng nhất định không chỉ đuổi kịp họ mà còn vượt qua họ, đích đến của ta vẽ cho bản thân vô cùng hoàn mỹ, và ta sẽ thực hiện nó hoàn mỹ nhất có thể. Nó không chỉ là một ngôi nhà, không chỉ là một chức vụ cao mà là có cả những ánh mắt ngưỡng mộ đố kỵ của những người không thích mình.

Ừ thì ta thích thế, ta nghĩ những người cầu toàn và có nhiều người ghét cũng sẽ thích như ta.

Điều ta cần vào lúc này chính là sự kiên nhẫn, sự động viên khích lệ từ bất cứ ai, và bằng bất cứ thứ gì. Đương nhiên tốt nhất là những cú *** của các bạn đọc giả rồi 

Ai đó ở đây, là chỉ một người hoặc nhiều người, nên ai đó đọc được đừng ở đây tưởng bở nhé, quê là khó ‘quề’ lắm nha!!!

Phải luôn tự nói với bản thân:
I’m stronger

I can do that
I’m free

I’m rich
I’m beautiful
I’m lucky
I am confident
I am success
I’m winner

Hai hôm trước xem một clip cũ của chị Hana và thấy được chỉ giới thiệu bốn quyển sách khá ưng, đáng tiếc quá hạn giveaway rồi, thôi cũng ghi lại để nhớ và giới thiệu cho mọi người vậy. Và mình cảm thấy bốn cuốn sách này rất thích hợp cho mình ở thời điểm hiện tại, khi nghe chỉ đọc lên, tim mình nhẹ nhõm đi rất nhiều.

Ta sẽ thuật lại cho những bạn nào lười copy link và sẽ để nguồn cho những bạn lười đọc chữ nha 

Bốn cuốn đều có theme chung với hạnh phúc và tịnh tâm, lý do chị Hana giveaway combo này là vì cảm thấy phù hợp với clip chủ đề chị ý up (link bên dưới), trong bối cảnh con người đối xử ác với nhau, đem biểu tình để thay đổi tình hình đó.

Thông qua báo đài mọi người có thể thấy ở bên Mỹ, một nước có thể được cho là tân tiến mà cũng xảy ra những chuyện rất man rợ như vậy, những chuyện ăn lông ở lỗ mà đi giết người như vậy, nên mình cảm thấy lúc này hơn bao giờ hết cần có những sự gọi là tâm từ, có lòng tốt hơn, mở cửa trái tim hơn, phải biết buông bỏ như thế nào đừng có sân si, hạnh phúc đến từ sự biến mất.

Tâm Từ: Khi ta thương người tất người thương ta, tâm từ là một cách thể hiện tình thương sâu sắc, lòng bác ái vô biên tới mọi người, thông qua việc chăm sóc yêu thương người khác, cuộc đời của chúng ta sẽ càng ngày càng viên mãn, càng này càng tươi đẹp.

Trong đây sẽ nói cho các bạn biết, tâm từ là gì, luyện tâm từ như thế nào, tâm từ và buông bỏ. Bản phải buông bỏ những gì để có được sự bình tâm, hóa giải những chướng ngại trong hành trình đến với tâm từ.

Nhưng câu truyện trong đây, mỗi câu truyện đều có những trích dẫn rất là hay. Thì có một câu chính là ‘hơi thở à, cành cửa mở vào tim tôi đã mở ra cho bạn, dù bạn đang cảm thấy thế nào chăng nữa, bạn đã nghĩ gì hay làm gì’.


Và quyển này rất dễ đọc, rất là ngắn, và chỉ ý cảm thấy cuốn này rất thích hợp để đọc sách uống trà. Kiểu sau một tuần trà là đọc xong, và cảm thấy tâm hồn sẽ thư thái hơn.

Mở Cửa Trái Tim: Quyển sách này có chứa rất nhiều câu truyện ngắn, nó mang lại cho chị ý cảm giác giống những quyển Súp Gà Cho Tâm Hồn, đọc cũng rất thoải mái dễ chịu. Nó đọng lại cho mỗi người những suy nghĩ khác nhau, nhưng mà cơ bản vẫn là về sự thân ái, về mở cửa trái tím.

Và ngoài ra thì nó cũng đề cao những cái cơ bản của con người về sự khiêm tốn, sự chịu đựng, về sự cho qua, lúc nào nên chịu đựng lúc nào nên cho qua. Nhưng thông điệp này điều được truyền tải qua những câu truyện ngắn rất dễ thương, dễ đọc, dễ thắm. Mỗi câu truyện đều có bối cảnh khác nhau, thành ra là bạn sẽ không bị nhàm chán.

Hạnh Phúc đến Từ Sự Biến Mất: Khi bạn bất an hãy cứ biến mất, khi bạn mệt mỏi hãy cứ biến mất, khi bạn biến mất tất cả mọi chuyện sẽ trở nên đẹp đẽ an lành. Khi bạn chán nản hãy hỏi ‘rốt cuộc là ai đang chán nản cơ chứ?’ hay cứ biến mất và mọi thứ cũng sẽ biến mất.

Chỉ ý cảm thấy câu này rất phù hợp với bản thân, bởi vì lúc nào chỉ mệt thì chỉ hay biến mất lắm luôn, mọi người cũng có thể thấy chỉ biến mất hoài. Chỉ cảm thấy trong cuộc sống bận rộn này, không phải ai cũng có thể biến mất một cách dễ dàng được, bởi vì các bạn có những trách nhiệm với xã hội.

Quyển sách này sẽ giúp cho bạn dần dần bắt đầu gỡ nút từng cái một để cho có thể ít khi biến mất hơn nhưng lại có thể đạt được sự bình yên trong tâm hồn. Trong quyển này có một cái để chị ý khá ấn tượng chính là cái câu đầu tiên ‘đừng đọc quyển sách này nếu bạn muốn là một ai đó, bởi vì nó sẽ biến bạn thành không ai cả, mọi thứ vô ngã’. Và chỉ cảm thấy đây là cái đắc đạo của cái sự biến mất, không ai cả mà là tất cả.

Bạn không cần là một ai đó nó mang lại nhiều áp lực hơn là cần thiết. Và khi bạn là không ai cả cũng có thể bạn là tất cả, cảm thấy như vậy ý nghĩa hơn nhiều, không bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì khác.

Buông: chỉ cảm thấy đây là quyển thú vị nhất trong bốn quyển, vì nó có nhiều bài học đa dạng nhất, giống như là ‘lời khen và quy tắc 15 giây’, ‘phương pháp bánh mì sandwish kẹp thịt’, ‘nguyên tắc 70%’.

Nói chung là những câu truyện rất ngắn thôi, cũng không mang tính giáo điều rằng bạn phải thế này thế kia, nhưng nó lại để cho mình rất nhiều ấn tượng để mình có thể vẽ trong đầu những bức tranh là có chuyện gì xảy ra, cũng có thể liên hệ với những chuyện đã xảy ra với mình, nếu mình ở trong hoàn cảnh đó sẽ như thế nào.

Nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=trEx929ZPqc (giới thiệu sách từ 35:56 trở đi)



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện