Người Cha Hàng Tỷ Sủng Nghiện

Bị người khác nhắm trúng


trước sau

Trong một căn phòng nghỉ ngơi tại nơi làm việc của khách sạn, Quyền Quân Lâm vừa mới ký hợp đồng mua tòa nhà, sau nửa ngày đàm phán, anh đột nhiên cảm thấy trái tim trống rỗng, dường như thời gian tiếp theo đều không biết dùng để làm gì.

Trong lúc này, anh đứng trước cửa sổ, nhìn về phía người đàn ông ôm một cô bé đáng yêu và đang chọc cười cô bé. Cô bé nghe được liền khanh khách cười, nụ cười ngây thơ, dễ thương đáng yêu.

Người đàn ông đó là ba của cô bé, trên gương mặt của ông ấy lộ ra một nụ cười cưng chiều, cùng đứa con cười đùa vui vẻ.

Lúc này, cô bé muốn trèo cưỡi lên cổ người đàn ông, người đàn ông thấy vậy lập tức bế cô bé lên, người đàn ông vừa vác cô bé trên cổ vừa cười mà bước đi.

Lúc này, trong đầu của Quyền Quân Lâm, anh nhớ  đến con gái Nhan Nhan của Lâm Thiển Hạ, nhớ đến nụ cười của con bé một cách da diết. Nhớ đến tiếng gọi ba ngọt như sữa của con bé, nhớ đến cảm giác con bé ở trong vòng tay anh như con cún nhỏ.

Điều này khiến cho cả trái tim anh trở lên rất mềm nhũn, dường như cả thế giới của anh trở nên thật ý nghĩa.

Còn bây giờ, cho dù anh vừa mới ký hợp đồng mua tòa nhà với số vốn lên đến hơn  chục tỷ, nhưng trong lòng của anh ấy lại không có chút dao động. Thậm chí, anh nghĩ lại cũng không  muốn nghĩ đến chuyện này nữa.

Quyền Quân Lâm không ngừng suy nghĩ, lúc này con bé đang làm gì? Lâm Thiển Hạ có ở cùng con bé không?

Quyền Quân Lâm vừa nghĩ vừa trở về căn phòng của mình. Nhưng đến cửa thì bắt gặp nhân viên giao quần áo đã giặt khô. Nhân viên ngay lập tức gọi anh: “Thưa ngài, bộ quần áo ngài cần giặt khô tôi đã giao đến phòng của ngài rồi.”

Quyền Quân Lâm nghe xong rồi gật đầu nói cảm ơn. Anh quẹt thẻ tiến vào phòng. Khi vào đến phòng, anh  thấy chiếc bàn đã được người phục vụ dọn dẹp rất ngăn nắp. Trên bàn còn có một bình sữa đã được rửa sạch sẽ.

Tiếng lòng của Quyền Quân Lâm lại một lần bị khuấy động. Hiện tại, trong phòng của anh lấp đầy những đồ dùng của con nhỏ. Anh nghĩ đến bộ quần áo đã giặt khô sạch sẽ, ngay lập tức bước đến trước tủ, kéo cửa tủ ra. Trong tủ ngoài chiếc áo sơ mi và bộ vest của anh thì phía trong cùng chiếc tủ đang treo một chiếc váy màu đỏ, còn có cả chiếc vải lót nhỏ màu trắng và chiếc váy nhỏ. Đây là những bộ đồ mà lần trước anh đã đưa cho nhân viên đem đi giặt và phơi khô.

Bây giờ, nhân viên đã giao tới.

Quyền Quân Lâm nhìn mấy bộ đồ nhỏ, đột nhiên trong lòng trào lên một cảm xúc về một sự việc. Những bồ đồ này đều là của cô bé, nếu như anh lấy lý do đi gửi bộ áo quần để đi tìm họ thì có vẻ như có thể chấp nhận được!

Quyền Quân Lâm chợt nghĩ về điều này, khóe môi khẽ nhếch lên, trong lòng đột nhiên vui hẳn lên. Dường như cuối cùng cũng đã tìm được một việc mà khiến anh cảm thấy cần thiết phải làm.

Buổi sáng, Lâm Thiển Hạ dẫn cô bé xuống lầu mua đồ, sau một ngày mua đồ xong, cô ấy rất thích cùng con gái ở trong phòng vẽ tranh, làm đồ thủ công, dạy cho con bé nhận biết một vài chữ số đơn giản, cùng con bé chơi trò chơi để phát triển trí tuệ của con bé.

Bởi vì cô vốn dĩ là một diễn viên, mặc dù không phải là người quá nổi tiếng nhưng vẫn có người nhận ra cô khi đi trên đường. Cho dù cô không nổi tiếng như những ngôi sao khác, có người xin chữ ký, xin chụp hình cùng,… nhưng cô vẫn sợ sẽ có nhiều người quá quan tâm đến đời sống của người nổi tiếng mà làm ảnh hưởng đến của cuộc sống của cô và con gái.

Đặc biệt là việc dẫn theo con bé trong khi xung quanh cô không có người quản lý và vệ sĩ thì nếu như gặp phải người hâm mộ quá phấn khích làm tổn thương đến con bé thì phải làm sao?

Vì vậy, thời gian tốt nhất để ở cùng con bé là khi chỉ có hai mẹ con.

Con bé muốn đi ngủ vào khoảng ba giờ. Bình thường con bé thường có thói quen đi ngủ vào giờ này. Lâm Thiển Hạ ôm con bé, sau khi con bé ngủ thì dọn dẹp lại căn phòng, rồi sau đó mới cầm điện thoại sắp xếp tin nhắn một vài công việc.

Cô có một người quản lý, nhưng quản lý của cô không chỉ mang tới cho cô là một diễn viên. Cô ấy và hai nữ ngôi sao khác cùng chung một người quản lý. Nếu như quản lý cho cô một vai diễn thì lợi nhuận sẽ chia theo tỉ lệ ba bảy.

Để cuộc sống của mình trở nên thoải mái hơn, ngoài tiếp nhận công việc thì cô tuyệt đối không nhận bất kỳ cuộc xã giao nào khác. Vì vậy, hai nữ ngôi sao cùng chung đại diện quản lý với cô, tài nguyên mỗi bên cũng tốt hơn cô nhiều. Nếu như không phải ký với bên quản lý thì họ cũng sớm ký vào một công ty lớn hơn.

Lâm Thiển Hạ cũng không có ghen tị với điều này. Bởi vì trong giới giải trí này, tài nguyên đều phải rất nỗ lực cạnh tranh mới có thể đạt được. Họ đã bỏ ra một vài cái giá mới có thể có được thứ thuộc về họ. Cô không thể ghen tị với điều này.

Người quản lý của Lâm Thiển Hạ đối xử với cô cũng không tệ.  Bình thường họ có thể tranh giành vai diễn cho cô, tất cả đều rất quan tâm cô. Bởi vì trong số ba nữ ngôi sao này thì cô là người được đánh giá cao nhất về sự trung thực và khiêm tốn.

Lý Thiển Hạ vừa mở tin nhắn điện thoại đã nhìn thấy thông báo của chị Lý, “Thiển Hạ, gần đây có phải cô đã gây ra lỗi lầm với người nào rồi, buổi sáng công ty điện ảnh gọi điện qua nói đã hủy vai diễn của cô rồi.”

Trái tim của Lâm Thiển Hạ đập loạn nhịp. Vai diễn lần này Trình Khiết cũng có tham gia một trong những vai diễn chính. Lẽ nào, vai diễn lần này của cô bị cô ta hủy rồi sao? Cô không ngờ rằng lần trước cô gây mất lòng với Trình Khiết, điều này đã gây bất lợi cho cô.

“Chị Lý, không sao đâu. Không diễn thì không diễn cũng được! Em hiện tại cũng không có thời gian, em muốn nghỉ ngơi một thời gian.”

“Cô đã gây ra lỗi với ai rồi?” Tin nhắn của chị Lý lập tức phản hồi lại.

“Em không có gây ra lỗi với ai cả, chắc là do ê-kíp cảm thấy em không hợp!” Lâm Thiển Hạ không muốn nói ra nguyên nhân, trong làng giải trí này rất dễ để làm mất lòng ai đó. Thậm chí có lúc không biết là khi nào, đã gây ra mất lòng với ai.

Hai người nổi tiếng chưa từng gặp mặt nhau, cũng có thể về vấn đề tài nguyên mà lén lút hãm hại sống chết lẫn nhau.

“Được rồi! Cô nên nghỉ ngơi chút đi, khi nào có vai diễn tôi sẽ tìm cô.”  Chị Lý trả lời một câu.

Lâm Thiển Hạ cũng đáp lại. Lúc này chị Lý đã gửi cho cô một liên kết, bảo cô mở xem.

Lâm Thiển Hạ nhấn vào liên kết, bất ngờ có người nhắc về quá khứ của cô với tiêu đề rất khó chịu. “Từng là ngôi sao hạng hai, trong phút chốc đã nhảy xuống hạng mười tám, còn có  tin đồn về việc cô phẫu thuật thẩm mỹ và ngủ cùng với người khác.

Lâm Thiển Hạ chỉ nhìn tên tiêu đề mà cả người cảm thấy run rẩy rồi. Ai mà nhảm thế này? Lúc này, chị Lý lại hỏi: “Có phải cô đã gây ra lỗi với ai rồi đúng không? Việc này chỉ vừa mới đồn ra trong sáng nay, hễ nhìn là biết có người đang nhắm đến cô rồi.”

Lâm Thiển Hạ đành phải trả lời: “Đêm qua em có bắt gặp Trình Khiết ở một quán ăn, chỉ vì không nhường cái bàn cho cô ta nên đã lỡ gây mất lòng với cô ta chăng!”

“Ôi! Sau này, khi gặp phải điều tương tự cô nên cẩn thận một chút. Bởi vì cô không đủ sức mạnh để có thể đụng chạm đến người như thế này.” Chị Lý trả lời.

“Được rồi, em sẽ chú ý.” Lâm Thiển Hạ trả lời, rồi kéo xuống xem tin tức này. Trong làng giải trí, tố chất nội tâm của cô vẫn khá mạnh. Đối với vấn đề này trong cuộc sống cũng đã nói rất nhiều.

Lâm Thiển Hạ nghiến răng lại, rồi tắt điện thoại. Không quan tâm đến những điều này nữa. Cô quay người lại, nhìn thấy cô con gái bên cạnh đang ngủ. Cô mím môi cười. Bên ngoài mưa gió lất phất, cô đều không quan tâm, chỉ có cô con gái nhỏ chính là thế giới của cô.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện