Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 145


trước sau

“Được! Ta sẽ giúp ngươi!”

Tiên Thượng vậy mà dễ dàng đồng ý giúp đỡ cho Long Quân Dao.

Cả đám tiên nhân không dám tin nhìn chăm chăm Tiên Thượng, bọn họ thật sự không hiểu ngài ấy suy nghĩ gì mà lại giúp cho ả ta.

Nhìn Tiên Thượng rồi lại nhìn sang Long Quân Dao, có kẻ không chịu được nên cuối cùng đành lên tiếng.

“Tiên Thượng, vì sao lại phải giúp cho ả ta?”

Đối diện với lời chất vấn của người nọ, Tiên Thượng không nói một lời mà chỉ mang theo gương mặt nghiêm nghị rồi làm hành động mời Long Quân Dao đi trở lại hướng phi tiên đài.

Thấy Tiên Thượng không để ý đến câu hỏi của mình thì cả đám tiên nhân cũng tự mà hiểu lấy không nhiều lời nữa.

Long Quân Dao và người nam nhân được gọi là Tiên Thượng cùng nhau đi về hướng phi tiên đài.

Mặc kệ những tiên nhân vây xung quanh để hóng náo nhiệt, Tiên Thượng đưa tay làm mấy cái hành động giống như đang bắt ấn, kế đó ông ta đưa cánh tay lên và ống tay áo rộng thùng thình trượt ngược xuống làm lộ ra tiên quang ấn với hình dáng đặc biệt cùng một luồn ánh hào quang nhè nhẹ tỏa ra.

Sau một hồi mất thời gian để phát động sức mạnh giúp cho Long Quân Dao dùng phi tiên đài đến Thần giới, lúc này phía trên đài dần sáng lên rồi những tia sáng nối liền với nhau tạo thành hình dạng của tiên ấn.

“Ngươi hãy đứng lên đó đi.” Tiên Thượng nhìn sang Long Quân Dao rồi nói.

Cô khi này chợt có một linh cảm không mấy tốt đẹp nhìn qua chỗ của tên Tiên Thượng, cô hơi do dự một chút nhưng rồi cũng bước lên phi tiên đài.

Chờ cô vừa bước chân lên phi tiên đài thì ngay lập tức ánh sáng hiền dịu trên đài chợt tắt và thay vào đó là huyết quang chói mắt. Kế tiếp đó là xuất hiện một cái vòm bán cầu trong suốt nhốt Long Quân Dao bên trong.

Nét mặt của tên Tiên Thượng trong phút chốc thay đổi trở nên hung hăng, hắn cố gắng dùng sức mạnh để trói buộc Long Quân Dao ở bên trong phi tiên đài.

Không những vậy, trong cái lồng có thể nhìn xuyên thấu đấy không ngừng lóe lên những tia điện dữ tợn.

Những dòng điện ấy khi này điên cuồng chui vào cơ thể của Long Quân Dao rồi đấu đá bên trong khiến cho cô đau đớn không thôi.

Con mẹ nó! Cái lũ tiên nhân đê tiện!

Long Quân Dao đau đớn cắn chặt răng để kiềm chế bản thân không được kêu lên.

Cả thân thể của cô khi đó bị dòng điện cao thế được tạo ra từ tiên quang ấn của tên Tiên Thượng làm cho cứng đờ.

Nhưng chỉ với bấy nhiêu đây muốn khuất phục được Long Quân Dao cô? Như vậy chẳng phải quá coi thường cô ư?

Long Quân Dao mặt mày u ám đến cùng cực, cô trừng mắt nhìn tên Tiên Thượng chết tiệt ấy.

Đôi đồng tử màu tía lóe lóe lên ánh đỏ đầy sát khí, từ bên dưới chân Long Quân Dao dần xuất hiện một làn khói mờ ảo màu tía và nó còn có một ít màu đỏ thẫm trộn lẫn đang lượn lờ.

Cơ mặt của Long Quân Dao khi này bỗng hơi giãn ra, cô nhắm hờ mắt lại rồi chợt mở bừng mắt ra, đôi đồng tử vốn từ màu trắng dã đã chuyển sang sắc tía u ám thì nay nó lại biến đổi thành huyết sắc đầy quỷ dị và ma mị.

Cô vừa mở mắt thì ngay lập tức cái lồng giam trong suốt như bị một lực vô hình tác động đến mà dần xuất hiện các vết nứt.

Các vết nứt dần dần lan rộng ra rồi mau chóng cái lồng liền vỡ nát.

Thứ giam cầm Long Quân Dao vừa vỡ, thì ngay lập tức một luồng khí mạnh đến mức có thể làm khuynh đảo cả Tiên giới nổi lên và đẩy lùi tất cả Tiên nhân đang vây quanh đấy.

Tên Tiên Thượng mặc dù đã cố hết sức chống chọi nhưng vẫn bị đẩy lùi một khoảng khá xa.

Long Quân Dao cử động tay chân bị điện làm cho tê liệt, cô lắc lắc cổ tay đang cầm trượng vài cái rồi lại đổi tay.

Hành động ấy lặp lại vài lần trong chốc lát giống như cô đang khởi động trước khi vào một trận đấu bất kỳ vậy.

Khởi động xong, Long Quân Dao liền hướng mắt nhìn về hướng của tên Tiên Thượng cất giọng cao lãnh nói:

“Thì ra tiên nhân các ngươi ai nấy cũng đều vô sỉ như thế!”

“Im miệng phản đồ!” Tên Tiên Thượng chau mặt quát lớn.

Tiếng quát vừa dứt thì từ đâu thêm một nhóm tiên nhân với bộ dạng nhếch nhác xuất hiện, không những vậy bọn họ còn đỡ lấy tên Kỷ Quân trong tình trạng đang đứng giữa ranh giới sống chết.

Vừa nhìn thấy hài nhi của mình bị thương đến mức cả thần trí cũng trở nên mơ hồ thì tên Tiên Thượng bắt đầu nổi giận.

“Ai! Là ai đã khiến hài nhi của ta thành ra như thế này?”

Ba bốn tiên nhân đang dìu Kỷ Quân đưa mắt nhìn nhau rồi e dè hướng mắt về phía của Long Quân Dao.

Như hiểu được ý của bọn họ, tên Tiên Thượng khi này thực sự đã phát điên, hắn giận dữ gào lên:

“Long Quân Dao, ngươi đừng tưởng bản thân vẫn còn là Thánh tướng mà ở đó làm xằng làm bậy! Ngay bây giờ, ta sẽ lấy mạng ngươi!”

Nói dứt lời, tên Tiên Thượng không chút chần chừ mà lao lên đánh một chưởng về phía Long Quân Dao.

Không chút khó khăn, cô dễ dàng né được một đòn ấy, thấy cô né tránh được thì tên đấy lại điên cuồng đánh ra nhiều đòn hơn. Và chiêu nào cũng là chiêu hiểm, một chiêu tất sát.

Tiên Thượng thì như phát rồ mà đánh đến không ngừng nghỉ, còn Long Quân Dao giống như không hề tốn chút một sức lực nào mà chỉ nhẹ nhàng lách người né chiêu.

Thấy đòn của mình đánh ra hoàn toàn không đánh trúng đối phương mà chỉ toàn vờn không khí, tên Tiên Thượng bỗng nhảy lùi về sau vài bước rồi lại bắt ấn.

Ở trong bàn tay hắn dần tụ lại một vài điểm sáng rồi một lúc càng lớn và rực rỡ hơn.

Quả cầu ánh sáng trong tay Tiên Thượng sáng rực và xung quanh nó không ngừng nổi lên mấy luồn khí mạnh mẽ đến dọa người.

Tiên Thượng ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn Long Quân Dao và kế tiếp liền không do dự mà tung ra đòn cuối.

Quả cầu ấy từ trong tay hắn ta xé gió bay về hướng Long Quân Dao, khi đó ai nấy cũng nín thở trông chờ kết quả.

Cứ ngỡ cô sẽ bị một đòn ấy đánh trúng, vậy mà Long Quân Dao chỉ bày ra dáng vẻ nhàm chán mà ngáp một cái, rồi sau đó cô thuần thục dùng trượng đánh bật nó quay trở lại một cách dễ dàng.

Đối diện với sự nghịch thiên của Long Quân Dao, tất cả Tiên nhân mắt chữ a mồm chữ o nhìn cô, bọn họ vừa kinh hãi vừa kinh ngạc đến mức cằm cũng sắp rơi xuống tận đất rồi.

Một đòn ấy bị Long Quân Dao làm cho bay ngược trở về, và thế là tên Tiên Thượng cứ vậy mà lãnh đủ.

Mặc dù hắn đã nhanh chân né được nhưng vẫn không thể nào hoàn toàn tránh khỏi thương tích.

Hắn ta nhảy sang một bên, rồi trừng mắt lớn mắt nhỏ nhìn Long Quân Dao, và ngay sau đấy hắn liền không thể nhịn được mà hộc ra một ngụm máu.

Tên Tiên Thượng đưa tay ôm lấy lồng ngực đang đau quằn quại, chẳng những vậy, từ dưới yết hầu của hắn đang dần dầng dâng lên một cỗ tanh tưởi chua chát.

Mắt thấy Tiên Thượng có vẻ không thể địch lại người nọ, lúc này cả nhóm Tiên nhân đang hóng chuyện bên ngoài cũng bắt đầu tham chiến.

Cả đám người không tự lượng sức xông lên như kiến vỡ tổ đánh đến chỗ Long Quân Dao.

Còn cô khi đối mặt với tình cảnh này hoàn toàn không chút chật vật mà đánh bại từng người một.

Nhưng có điều, bọn người Tiên giới này cũng bám quá dai đi, cứ hết người này bị đánh bại thì lại thêm kẻ khác xông lên, phiền phức vô cùng!

Lợi dụng người đông thế mạnh, gần như cả Tiên giới đều tham gia vào trận đánh với Long Quân Dao.

Cả đám người tụ lại thành một núi người rồi đè áp lên cô, hòng để khống chế được sức mạnh của cô.

Một núi người đè Long Quân Dao nằm bẹp bên dưới, bọn họ khi đó đắc chí nghĩ rằng có lẽ cô đã bị đè chết cũng nên, thì đó cũng chính là lúc một cơn chấn động vô cùng mãnh liệt từ bên dưới phát ra làm cho cả núi người run lắc dữ dội.

Núi người không ngừng lắc lư run lắc và kế đấy là một đám người bị đánh văng ra tứ hướng.

Thân ảnh của Long Quân Dao dần xuất hiện trong làn sương bụi mờ ảo.

“Các người đánh xong rồi đúng không? Vậy giờ đến lượt ta...”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện