Mưa Rơi Ở Kim Thành

Bị Cô Khơi Ra Lửa Nóng


trước sau



Đầu ngón tay chạm lên yết hầu của anh, chờ đợi câu trả lời.

Thẩm Dịch An vòng tay khoá trái cửa, nâng người bế lên bàn sách, nhéo chiếc cằm tinh tế, hôn lên.

Tay anh siết eo mảnh khảnh của cô, không thể thoát ra.

"Ưm~~" Cô gái nhỏ phát ra tiếng nức nở, uỷ khuất cắn môi: "Anh Dịch An làm em đau.

"
Tay nhỏ của cô muốn bẻ ra bàn tay anh đặt trên eo cô, nhưng không thành công.

Bạn đang đọc bản dịch không đầy đủ, chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, truy cập Wattpad DocLyHihi để đọc full chương.

Đọc ở wattpad là tôn trọng công sức của Editor.

Ánh mắt đen láy của Thẩm Dịch An rũ xuống, lòng bàn tay nhẹ nhàng mát xa bên hông, anh hỏi: "Còn đau không?"

Nghiêm Thấm lắc lắc đầu, lại đi hôn anh, nhẹ nhàng hôn từng chỗ, trêu chọc lòng anh.

"Anh có nhớ em không?" Cô dựa vào trên vai anh hỏi.

Thẩm Dịch An bế cô lên, đặt lên trên giường, hôn lên lông mày, chóp mũi, gò má, đôi môi!.

Cuối tháng 8, học sinh cuối cấp đã khai giảng trước thời hạn.

Nắng mặt trời gay gắt như muốn thiêu đốt vạn vật, cây cối xanh mướt che bóng mát, tiếng ve kêu râm ran không biết mệt mỏi.

Từng tốp học sinh đi bộ trong trường, cầm sách trên tay, che lên đỉnh đầu.

Bên ngoài rất nóng, nhưng bên trong lớp học lại là một thế giới khác.

Máy điều hoà đang ra sức thổi khí, đem lại sự mát mẻ.

Các giáo viên từ ngày đi học trở lại đã bắt đầu giảng giải, nhắc đi nhắc lại về tầm quan trọng của năm học.

Trong giờ nghỉ trưa, phòng dương cầm không người, chàng trai ôm cô gái nhỏ ngồi trên cây đàn, "Tinh" phát ra một tiếng vang.

Nghiêm Thấm ngẩng khuôn mặt nhỏ, cho anh xem cái cổ cháy nắng và ngứa ngáy cùng đôi má ửng hồng của cô.

Làn da của cô rất mỏng manh và mềm mại, vừa mới vào học kỳ mới, giáo viên thể dục đã bắt đầu đào tạo chuyên sâu cho kỳ thi thể dục.

"Ưm---"
Thuốc mỡ được thoa lên, lạnh lạnh còn hơi đau, cô theo bản năng muốn né tránh.

Thẩm Dịch An giữ chặt gáy cô, cùng cô nói chuyện, phân tán sự chú ý: "Không có đồ chống nắng?"
Cô gái nhỏ nói đến chuyện này còn có chút tức giận, "Rơi xuống đất, một chân Hầu Tử dẫm bẩn hết rồi.

"
Thẩm Dịch An liếc cô một cái, "Từ giờ đến lúc tan học đừng để dính nước, buổi tối bôi lại lần nữa, ngày mai sẽ tốt hơn.


"
"Em xấu xí rồi sao?" Cô nắm góc áo anh, uỷ khuất nhìn chằm chằm, đúng là một cô gái nhỏ xinh đẹp.

Thẩm Dịch An: "! !.

.

Không có.

" Bị phơi nắng thành như vậy có chút, đáng thương.

Đối với cô, anh luôn dễ dàng sinh ra cảm tình.

"Vậy thì anh hôn em được không?" Cô chu chu môi, "Hôn xong sẽ không khó chịu.

"
Cô luôn luôn có lý do của mình, một bước rồi một bước khiến anh lún sâu trong đó.

"Đây là trường học, Nghiêm Thấm.

" Anh quay mặt đi.

Anh không hôn cô, thì cô tới hôn anh.

"Tinh----"
"Linh----"
Ngón tay cô chạm lên phím đàn phát ra tiếng vang, Thẩm Dịch An bị cô khơi ra lửa nóng, đem người ấn xuống, nụ hôn của anh cứ thế lần lượt dày đặc hôn xuống môi cô.

"Cạch---"
Cánh cửa phòng dương cầm bỗng nhiên bị người ở bên ngoài mở ra.


Thẩm Dịch An nghe được động tĩnh, ấn khuôn mặt cô sâu trong ngực anh, quay đầu lại.

Bốn mắt nhìn nhau, Quý Hậu nhìn hai người ôm nhau trước đàn dương cầm, yết hầu căng chặt, nghiến răng đi lên tóm lấy cổ áo Thẩm Dịc An, vung một cú đấm: "Con mẹ nó mày không biết cô ấy có bạn trai!"
Mặc dù đây không phải là một lý do chính đáng cho lắm, nhưng cũng là lý do khiến hắn có thể danh chính ngôn thuận biện minh cho hành động của mình.

Bản mặt liệt này hắn muốn đánh không phải ngày một ngày hai.

"Quý Hậu, cậu làm gì vậy?" Nghiêm Thấm sững sờ vì người đột ngột xuất hiện, xuống khỏi đàn và ngăn lại động tác của hắn.

Quý Hậu nhìn đôi môi ửng đỏ của cô, cảm thấy chói mắt, siết chặt tay, sau một lúc hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Tới bên ngoài, hắn thẳng tay ném thuốc mỡ vào thùng rác bên cạnh: Con mẹ nó! Rẻ tiền! Làm điều thừa.

"Anh về lớp trước.

" Thẩm Dịch An quẹt khoé môi.

Nghiêm Thấm đôi mắt mang theo đau lòng chạm vào nơi anh bị đánh: "Có phải rất đau không?"
Anh lắc đầu, nắm chặt lòng bàn tay cô rồi rời đi.

Khi anh đi rồi, tất cả biểu hiện quan tâm và đau lòng của Nghiêm Thấm thu hết lại, lấy về chiếc máy ảnh cách đó không xa, nhìn hình ảnh bên trong, khoé môi cong lên.

Khúc khích cười lả lướt, chuyển đoạn video vào điện thoại, loại đi những bức ảnh không cần thiết, lưu lại những bức ảnh và video có góc độ hoàn hảo nhất, bật lên.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện