Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 723


trước sau

Chương 723:

 

Mộc Tử Hoành vẻ mặt hâm mộ “Nghiên Nghiên, em thật sự rất tốt, Nhiên Nhiên có người mẹ như em thật hạnh phúc, mẹ thằng bé cũng thật hạnh phúc.”

 

Ba người bên ngoài nghe vậy càng thêm bối rồi.

 

Từ Phượng nhìn qua tắm kính, tinh tế đánh giá Nhạc Cẩn Nghiên, cô ấy đã có con ?

 

Nhạc Cẩn Nghiên: “Đương nhiên, con của Lam Lam, cũng là con của tôi, cũng phải xứng với chức mẹ nuôi mới được.”

 

Từ Phượng nháy mắt hiểu được , bà còn tưởng rằng cô gái này có con rồi cơ.

 

Dọa bà sốc một trận.

 

Nhưng thấy hai người trong phòng trò chuyện vui vẻ, họ có nên đợi một lúc rồi vào không?

 

Từ Phượng đang cân nhắc, thì Lục Tư Ân mang vẻ mặt u ám đã đầy cửa đi vào.

 

“Anh Tử Hoành.”

 

Lục Tư Ân nhìn Mộc Tử Hoành trên giường bệnh, lúc nhìn thấy anh, khuôn mặt lại trở nên dịu dàng.

 

Đột nhiên có người xông tới, lại là Lục Tư Ân, khuôn mặt vẫn luôn ôn nhu của Mộc Tử Hoành rõ ràng biến sắc, có chút khó coi nhìn Lục Tư Ân.

 

Sao cô ta biết anh ở bệnh viện ?

 

“Sao em lại tới đây?”

 

Giọng nói lạnh như băng, khiến Nhạc Cẩn Nghiên cũng sửng sốt. Quen biết Mộc Tử Hoành lâu như vậy, chưa từng thấy anh lạnh lùng như thé.

 

Lục Tư Ân sững sờ, không nghĩ tới anh vẫn lạnh lùng như: thế. Vốn nghĩ anh là người lạnh lùng như vậy, là cô ta sai lầm rồi, vừa rồi là vẻ mặt cô ta chưa từng thấy, anh cũng có thể dịu dàng như vậy.

 

Hơn nữa, là dịu dàng với người phụ nữ khác.

 

Lục Tư Ân khó khăn nở nụ cười, “Anh Tử Hoành, em cùng Dì Mộc, chú Mộc, nghe nói anh nằm viện, liền cùng nhau qua đây thăm anh, anh không sao chứ?

 

Đêm nay em ở lại chăm sóc anh.”Lục Tư Ân nói xong, ôn nhu nhìn Mộc Tử Hoành.

 

Nhạc Cần Nghiên thấy vậy thì nhíu mi, là phụ nữ, cô cũng biết, người này thích Mộc Tử Hoành.

 

Mộc Tử Hoành ôm mặt không nói lời nào.

 

Vốn không muốn quấy rầy con trai nói chuyện yêu đương, vợ chồng họ Mộc giờ không muốn vào cũng không được.

 

Mộc Tử Hoành vừa thấy cha mẹ mình, cũng hơi kinh hãi, anh cũng sắp xuất viện rồi, là ai nhiều chuyện như vậy, nói cho cha mẹ biết chứ.

 

“A Hoành, thằng nhóc thối, gặp tai nạn xe cũng không nói cho chúng ta biết, con có xem cha mẹ là người thân không.”

 

Mộc Vĩ Ngạn nén giận nhìn con trai, nằm viện đã vài ngày, xem ra bị thương khá nghiêm trọng.

 

Mộc Tử Hoành cười nói: “Cha mẹ, con không sao , hai người không cần lo lắng.”

 

Từ Phượng trừng mắt liếc con trai một cái, “Đã nằm viện còn nói không có việc gì, vậy thế nào mới gọi là có việc?”

 

“Ha hả… .” Mộc Tử Hoành ngây ngốc cười, nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên bên cạnh, anh liền giới thiệu: “Cha mẹ, đây là Nghiên Nghiên, Nhạc Cẩn Nghiên, bà xã tương lai của con, hiện tại con đang muốn theo đuổi cô ấy.”

 

Nhạc Cần Nghiên: “2 2”

 

Có kiểu giới thiệu nào như anh không?

 

Đúng là sợ thiên hạ không loạn mà! Anh đang công bố cho cả thế giới biết sao?

 

Đối với Mộc Tử Hoành mà nói, người mà anh thích ai cũng đừng mong chạm vào, ai cũng đừng nhớ thương.Chỉ anh mới có thể chạm, có thể nhớ thương, Nhạc Cẩn Nghiên lại là người anh quyết tâm muốn cưới về, phải long trọng giới thiệu mới được.

 

Lục Tư Ân nghe xong lời này, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

 

“Nhạc tiểu thư, xin chào!”Từ Phượng cười chào hỏi.

 

Nhạc Cần Nghiên cũng cười chào hỏi: “Bác trai, bác gái, chào mọi người!”

 

“Tốt tốt!”

 

Từ Phượng vừa nghe, nhìn thấy Nhạc Cần Nghiên trước mắt xinh đẹp hào phóng , vô cùng vừa lòng.

 

Mộc Vĩ Ngạn vội hỏi: “Nhạc tiểu thư, không biết nhà cháu ở đâu ?”

 

Nhạc Cần Nghiên nhìn thấy đôi vợ chồng nhiệt tình như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, có chút khó xử, Mộc Tử Hoành này, sao có thể tùy tiện vậy chứ?

 

“Bác trai, cháu là người thành phố Phàn, hiện tại cha mẹ ở nước ngoài kinh doanh rượu, cháu cùng em trai ở trong nước phát triển.”

 

“AI”Mộc Vĩ Ngạn cùng Từ Phượng nhìn nhau, đều rất vui vẻ.

 

Mộc Vĩ Ngạn cười nói: “Thật sự là trùng hợp, chúng tôi họ Mộc, cũng kinh doanh rượu từ bao đời nay. Không biết cha cháu quản lý thương hiệu rượu nào?”

 

Mộc Vĩ Ngạn cảm giác muốn nhanh chóng làm quen hai gia đình.

 

Mộc Tử Hoành lắng nghe, anh cũng chưa từng nghe Nghiên Nghiên nhắc tới máy vấn đề về gia đình hay cha mẹ.

 

Nhạc Cần Nghiên nghĩ nghĩ, đều là người trong ngành, nói cũng không có việc gì, “Bác trai, bố mẹ cháu điều hành nhà máy rượu MZ.”

 

“Khụ khụ khụ. . .” Mộc Vĩ Ngạn nhịn không được run rẫy một chút khi nghe đến nhà máy rượu MZ, đứng thứ ba trong danh sách 50 nhà máy rượu hàng đầu, top 500 nhà máy rượu hàng đầu thế giới.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện