Kế Hoạch Độc Chiếm Của Cô Vợ Gả Thay

Chương 22.1. Giúp tôi mặc đồ không?


trước sau

Chương 22.1. Giúp tôi mặc đồ không?

Mễ Khả Nhi là chủ nhân bữa tiệc, đương nhiên không thể bỏ những người khác ở lại mà đi cùng bọn họ, thế nên sắc mắc dù có khó nhìn đến thế nào cô ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng ở lại, bày ra vẻ mặt tươi cười nói chuyện với những người khác.

Nghiêm Nặc thấy Tông Minh Hạo thay Mễ Khả Nhi giải thích, nở một nụ cười chế nhạo, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng của Nghiêm Nặc, Mễ Khả Nhi không còn duy trì được vẻ mặt tao nhã nữa, sắc mặt trở nên xanh mét.

Tông Minh Hạo dắt tay Tần Lục Nguyệt đi vào phòng khách.

Vừa vào phòng, tránh né được tầm mắt của người khác, Tần Lục Nguyệt bình tĩnh rút tay ra.

“Một mình tôi vào đây là được rồi.” Tần Lục Nguyệt âm thầm kéo giãn khoảng cách với Tông Minh Hạo.

Ánh mắt hung dữ của Tông Minh Hạo tối dần.

Người con gái này, thà cười với người lần đầu gặp mặt, tính nết lại còn ngang ngược là Nghiêm Nặc cũng không thèm có bấy kỳ liên quan gì đến anh.

Được, được, được lắm, cô nghĩ cô trốn được chắc?

Bước chân của Tông Minh Hạo dừng lại, cứ như thế nhìn Tần Lục Nguyệt.

Tần Lục Nguyệt bị nhìn đến tê dại da đầu.

Khí thế của người đàn ông Tông Minh Hạo này quá lớn.

Cho dù chỉ là một ánh mắt cũng sẽ khiến cho đối phương không chịu được mà tránh né.

Tần Lục Nguyệt không dám đứng im tại chỗ nữa, cúi đầu đi vào phòng thay quần áo.

Đóng cửa phòng thay đồ lại, Tần Lục Nguyệt dựa cả người vào cửa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Người đàn ông này, đúng là kính trọng mà không thể gần gũi nha.

Hoàn toàn không muốn có bất kỳ liên quan gì với anh ta.

Đợi đến khi điều tra ra được nguyên nhân cái chết của ông bà và cha mẹ, nhất định phải ly hôn.

Tần Lục Nguyệt đợi tâm trạng bình tĩnh trở lại mới vào nhà tắm tắm rửa.

Bộ đồ của cô đã bị bẩn rồi, không thể mặc lại nữa, chỉ cỏ thế mặc bộ lễ phục đã được chuẩn bị sẵn ở trong phòng.

Nhưng lúc Tần Lục Nguyệt mặc bộ lễ phục kia lên, cô lập tức ngây ngốc một giây —Đây là bộ lễ phục mà phần lưng thiết kế khá rắc rối, nhất định phải có người khác giúp mới có thể mặc được!

Tần Lục Nguyệt nhìn đông nhìn tây, nhìn trái nhìn phải, trong căn phòng này ngoại trừ cô ra cũng chỉ có Tông Minh Hạo.

Làm thế nào bây giờ?

Cũng không thể mặc bộ đồ xộc xệch mà đi ra ngoài.

Chẳng lẽ ngoại trừ cầu xin Tông Minh Hạo giúp đỡ thì không còn cách nào khác ư?

Tần Lục Nguyệt đấu tranh một hồi rất lâu, đẩy cửa phòng thay đồ ra, lời còn chưa kịp nói ra khỏi miệng mà hai gò má đã ửng đỏ.

Cô vừa mới tắm xong, khuôn mặt lại vì e thẹn ngại ngùng mà đỏ ửng lên, cả người cô xinh đẹp giống như một đóa hoa đào nở rộ.

“Thật… Thật ngại quá, có thể giúp tôi một chút không?” Nói xong câu đó, cả khuôn mặt và cổ của Tần Lục Nguyệt đều ửng đỏ.

Ánh mắt của Tông Minh Hạo rơi trên gò má đỏ hồng của Tần Lục Nguyệt, không hiểu sao trong nháy mắt, đôi mắt anh trở nên u tối hơn.

Nếu không phải đã xác định người phụ nữ trước mặt luôn tìm cách trốn tránh mình, anh sẽ cho rằng người phụ nữ này đang có ý đồ quyến rũ mình!

Tần Lục Nguyệt sợ Tông Minh Hạo sẽ hiểu nhầm cái gì đó, vội vàng lên tiếng giải thích: “Ở đây không có người nào khác ngoài anh, mà bộ đồ này chỉ có thể nhờ người khác giúp mới có thể mặc lên được. Tôi thật sự không thể nhờ người khác, thế nên mới… Anh yên tâm, tôi thật sự chỉ muốn nhờ anh giúp một chút, tuyệt đối không có ý đồ khác!” Nói xong, cô lập tức quay lưng về phía Tông Minh Hạo, chứng minh bản thân không nói láo.

Tông Minh Hạo không đáp lời.

Nhưng tiến lên một bước, giơ tay lên, chuẩn bị buộc dây ở phía sau cho Tần Lục Nguyệt.

Tần Lục Nguyệt không nghe thấy Tông Minh Hạo đáp lời, cho rằng anh không muốn giúp cô, theo bản năng cô quay người lại, tiến lên một bước, muốn giải thích rõ với anh.

Mà khi cô xoay người, cái tay Tông Minh Hạo ban đầu định cầm lấy dây đai lại thoáng chạm vào tấm lưng trần mịn màng nhẵn bóng vừa mới tắm xong của Tần Lục Nguyệt.

Ở đầu ngón tay vừa tiếp xúc với da thịt cô trong tích tắc kia có một luồng điện chạy qua.

Cơ thể Tần Lục Nguyệt trong chớp mắt cứng đờ!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện