Hệ Thống Xuyên Nhanh: Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 89


trước sau

Theo đoàn người tiến sâu vào trong rừng rậm, Vãn Vãn chân đạp lên mặt đất mềm mại trải đầy lá khô đã và đang phân hủy, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Fen Baba là thần thú, nhưng đến tột cùng hình dạng của nó ra sao? Một con quái thú khổng lồ hay là thứ quái lạ gì khác? Hết thảy những điều này đều không có trong cốt truyện mà hệ thống cung cấp cho nàng.

"Nơi này có gì đó rất kỳ lạ." Enkidu lẩm bẩm.

Một tên lính trẻ nghe vậy khinh khỉnh nhìn hắn nói: "Phải không?"

Từ khi Vương công bố san sẻ quyền cai trị thành Uruk cho kẻ trước mắt đây, cả đám bọn họ đều chưa ai thấy được thực lực của Tân Vương này ra sao, cho nên chưa ai thật sự kính phục hắn cả.

"Các ngươi không cảm thấy sao?" Enkidu chất vấn, "Cẩn thận lắng nghe âm thanh trong bóng tối xem!"

Một cảm giác khủng hoảng vô cùng mạnh mẽ cũng bất giác xông lên nơi đáy lòng Vãn Vãn, chưa bao giờ nàng cảm thấy sợ hãi như lúc này, đến tột cùng là thứ gì đang âm thầm tác oai tác quái?

"Tiếng gió, tiếng lá cây xào xạc, còn có tiếng sói tru.. Tân Vương à! Âm thanh nào trong đó làm ngài sợ mất mật vậy?" Một binh lính khác trêu đùa.

Chỉ trách Enkidu dậy thì quá mức tuấn tú, khuôn mặt ôn nhuận cùng thân hình cao gầy khiến cho người ta cảm thấy hắn là công tử bột chưa trải sự đời.

Nhưng mà tên lính kia chưa kịp nhạo báng xong thì tiếng cười đã tắt ngúm, nghẹn ứ trong cổ họng, chớp mắt liền bị màn đêm đen đặc quánh nuốt chửng.

Vãn Vãn theo phản xạ liếc nhìn về hướng Enkidu.

"Không phải ta." Enkidu nhún nhún vai.

Bọn lính tức tốc rút bội kiếm bên hông ra, chuôi kiếm nạm đầy châu báu tỏa sáng rực rỡ, thân kiếm được ánh trăng phản chiếu ánh lên sự sắc bén, chẳng cần nghĩ cũng biết đây là những binh khí mới được chế tạo không lâu.

Tay Vãn Vãn bị Gilgamesh siết chặt, sắc mặt hắn cực kỳ nghiêm túc nhìn về phía bóng tối.

"Cây cối ở đây vừa rậm rạp vừa chắc chắn. E rằng trường kiếm sẽ bị vướng víu, dùng đoản kiếm vẫn hơn." Enkidu vừa cảnh cáo vừa nêu đối sách.

"Ta đốt lửa lên nhìn cho rõ." Một binh sĩ cố gắng áp chế sợ hãi, nuốt nước miếng đánh ực nói.

"Ngu cũng ngu vừa phải thôi, nếu trong rừng này có gấu, sói hoang hay vài loài dã thú khác.. thì ánh lửa sẽ dẫn dụ chúng nó tới đây nhanh thôi." Vãn Vãn thấp giọng quát.

Tên lính kia ngẩn người, định mở miệng cãi cố, nhưng lại bị ánh mắt cảnh cáo của Gilgamesh liếc qua, liền vội vàng ngậm chặt mồm.

Enkidu vỗ vai hắn, cười nói: "Đúng thật là có vài loài sợ lửa, nhưng cũng không phải toàn bộ dã thú đều sợ lửa."

"Không được dừng lại." Gilgamesh đanh thép ra lệnh.

Binh lính kia ngượng ngùng cất đá đánh lửa đi, cầm kiếm tiếp tục hướng về phía trước.

Cả đoàn xuyên qua đám cây cối rậm rạp, leo lên con dốc khá thấp đi tới sườn núi. Bọn họ dừng chân dưới một gốc đại thụ to lớn già cỗi mọc tại nơi tương đối cao của ngọn núi này, trông mắt nhìn xuống mảnh đồng bằng trống trải.

Mọi người đồng loạt hít sâu cảm thán. Ánh trăng nhàn nhạt buông xuống bao trùm toàn bộ bình nguyên, vài bụi cỏ dại xen lẫn tô điểm những phiến đá rêu phong, tinh thạch trong suốt rải rác vương vãi khắp mặt đất. Xa xa chỉ thấy cả thảm cỏ rộng lớn lộng lẫy tựa con suối xanh rì mềm mại khe khẽ đung đưa theo làn gió lay.

Có binh sĩ không cầm lòng nổi trước cảnh quan kỳ vĩ kia mà tiến về phía trước.

Vãn Vãn còn chưa kịp ngăn cản, một bóng đen xẹt qua trong nháy mắt, tên lính kia cũng đồng thời biến mất vô cùng quỷ dị ngay sau đó.

"Chú ý xung quanh!" Thần sắc Gilgamesh đanh lại, nghiêm túc quát to.

Cả đám người đều hoảng sợ, khẩn trương cầm chắc kiếm của mình nhìn quanh, nhưng lại không phát hiện bất cứ thứ gì.

Tại thời khắc này ngay cả tiếng gió xào xạc cũng bỗng chốc im bặt, bốn bề tĩnh lặng đến rợn người.

Cứ tiếp tục nằm ở thế bị động như thế này là điều cực kỳ không tốt, Enkidu khẽ trao đổi sách lược bằng mắt với Gilgamesh. Đoạn hắn tao nhã bước một bước tới chỗ đám tinh thạch xinh đẹp kia.

Lỗ tai Vãn Vãn hơi giật giật, hình như nàng bắt được vài tiếng động sột soạt rất nhỏ.

Enkidu đã tiếp cận được đám tinh thạch, nhưng lại không có bất luận chuyện gì phát sinh. Bọn lính sau khi mất đi hai đồng đội ngay trước mắt mình, giờ phút này vẫn chưa dám thả lỏng cảnh giác.

Bỗng nhiên một bóng đen to lớn từ đâu lao tới chỗ Enkidu nhanh như chớp.

Xin lỗi mọi người nha! Hôm qua tớ bắt đầu đi làm không đăng chương được! Từ hôm nay giờ giấc ra chương của tớ không cố định, nhưng vẫn đầy đủ 2 chương 1 ngày cho mọi người nha!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện