Hắc Hoá Nam Chủ Luôn Muốn Tính Kế Ta

Hoàng Tử Bệnh Kiều (60)


trước sau

Editor: Do_oi96

._._._._._._._._._._._._._._._._._._._.

Nam Đường nghe do dự trong chớp mắt, nói “Điện hạ không nên xúc động.”

Hắn nói lời này cũng không phải sợ lát nữa Hiên Viên Vĩnh Hạo sẽ giết chết Tô Yên, hắn là sợ nếu Tô Yên muốn điện hạ uống, điện hạ thật sự sẽ uống.

Đến lúc đó, Nam Đường chính là hối hận không kịp.

Hiên Viên Vĩnh Hạo mí mắt giật giật, ôn lương vô hại, môi mỏng lại nói ra câu làm Nam Đường kinh sợ “Sợ cái gì, nếu bổn cung bị độc chết, thì khiến đầu dưa ngốc kia chôn cùng ta”

Tô Yên thành công từ có chút ngốc, thăng cấp thành đầu dưa ngốc.

Đây là lần đầu tiên, Hiên Viên Vĩnh Hạo người từ trước đến nay bất động thanh sắc đối với nữ nhân lại biểu hiện dục vọng chiếm hữu.

Đó chính là rượu độc a. Chỉ vì là nữ nhân kia đưa, đổi một ly khác cũng không chịu?

Trong lòng Nam Đường quay cuồng, hắn hiện tại có chút lo lắng.

Sợ rằng chủ tử hắn sẽ uống chén rượu này.

Dùng một tỳ nữ đổi mạng chủ tử của hắn, mua bán này, cũng thật giá trị a.

Đại hoàng tử cả đời này làm toàn chuyện ngu xuẩn, chỉ có chiêu dùng Tô Yên làm gian tế, còn đưa đến trước mặt điện hạ, là một chuyện lợi hại duy nhất.

Trên đàu, Âu Dương Linh cưỡi Bạch Hổ ngừng lại.

Đứng đối diện Tô Yên.

Âu Dương Linh liếc Tô Yên “Ngươi luôn trốn như vậy, chúng ta muốn so tới khi nào?”

Tô Yên đứng ở đó không nói chuyện.

Theo sau, Âu Dương Linh cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên tấn công Tô Yên, thẳng tắp xông tới.

Tô Yên không nặng không nhẹ, gọi một tiếng “Tiểu Hồng”

Giọng nói vừa ra, vốn dĩ Tiểu Hồng ngay đơ mềm oặt trong tay, bỗng nhiên như có sức lực.

Trực tiếp từ trong tay Tô Yên rời tay mà ra.

‘Răng rắc’ một ngụm, cắn ở trên mặt Bạch Hổ kia.

Tô Yên, nhảy lên, tốc độ rơi xuống rất nhanh, cùng vừa rồi uyển chuyển nhẹ nhàng hoàn toàn bất đồng.

Trở nên thật dũng mãnh, một phen ấn lên cổ Âu Dương Linh, sinh sôi từ trên lưng Bạch Hổ ngã xuống đất.

Khi Tô Yên rơi xuống tất cả lực đạo đều đè lên người Âu Dương Linh, thế nên Tiểu Hoa một người đứng xem, nghe được rõ ràng âm thanh xương sườn Âu Dương Linh gãy mất.

Tô Yên xuống tay rất nặng, bóp cổ Âu Dương Linh không thở nổi, sắc mặt nháy mắt xám trắng, mí mắt trợn trừng, xuất hiện cơn sốc tạm thời.

Nếu lại dùng thêm chút lực, sẽ trực tiếp bóp chết Âu Dương Linh.

Chỉ là Tô Yên cũng không còn sức.

Tô Yên từ trên người Âu Dương Linh đi xuống, ngồi bệt một bên. Từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Ai da, chuyện này thật là mệt chết.

Giá trị thể lực chỉ có năm, ngày thường bưng trà rót nước, đều là làm một lát nghỉ một lát.

Thuỷ tinh hình giọt mưa đỏ tươi như máu trên cổ tay, hiện lên một mạt ánh sáng.

Cũng may còn có vòng tay này, giúp điều động cơ năng trong cơ thể, bằng không, khẳng định không kiên trì nổi.

Tô Yên lấy từ túi tiền ra một viên kẹo.

Ăn vào trong miệng, đợi một hồi lâu, mới đứng dậy. Lau mồ hôi trên mặt.

Chung quanh một mảnh trầm trồ khen ngợi.

Tướng quân Lâm Lệ Cường là kích động nhất, kêu lớn nhất.

Tuy rằng, tỳ nữ này thân phận không rõ, nhưng không thể không nói, một thân công phu kỳ lạ, khiến hắn không khỏi xem trọng.

Mà Âu Dương Linh nằm trên mặt đất, cũng ho khan tỉnh lại.

Nàng ta chịu đựng đau nhức, đỡ nơi xương sườn bị đánh gãy bên phải.

Đứng dậy.

Khi nhìn đến Bạch Hổ ngã trên mặt đất hơi thở thoi thóp, ánh mắt co rụt lại.

Lúc này, bất chấp cái gì thân phận hay không thân phận, Âu Dương Linh đối với Tô Yên cả giận nói “Ngươi giở trò! Dám đả thương ái hổ của ta?!”

Tô Yên mệt không chịu được, lâu sau nói, “Ngươi thua.”

Truyện convert hay : Trọng Sinh Tám Vạn Năm

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện