Đỉnh Cấp Tông Sư

Đều Thay Đổi Sắc Mặt


trước sau



Trước mặt tất cả mọi người của Huyền Thanh Tông nói muốn giết chết Đại trưởng lão và cô Lữ???
Lòng gan dạ này là được ông trời ban cho à?
Trước không nói đến những người có địa vị cao cộng thêm đệ tử của Huyền Thanh Tông đã lên đến cả chục nghìn người, mỗi người nhổ một bãi nước bọt thôi đã đủ để dìm chết tên
nhóc mới bước chân vào cảnh giới Tôn giả này rồi.


Kể cả nếu như không có đám người bọn họ, thì chỉ mình Đại trưởng lão thôi đã đủ rồi, đó là cảnh giới Bán bộ Đoạt mệnh đấy!
Hơn nữa, Đại trưởng lão trước giờ rất thân bí, có tin đồn là Đại trưởng lão còn che giấu thực lực, năng lực chiến đấu thực chiến thậm chí đã tương đương với cảnh giới Đoạt mệnh!
Một mình Đại trưởng lão chỉ cần dùng một ngón tay thôi đã đủ để chọc chết tên nhóc này rồi chứ?!
Trong một lúc, trên sân luyện võ có rất nhiều người đều không kiềm được muốn bật cười, đưong nhiên, dù có không kiềm được thì cũng vẫn phải cố, dù gì, Tông chủ và nhóm người Đại trưởng lão đều ở đây, không được để mất hình tượng.

Ngược lại, Lữ Thanh Thanh lại chẳng hề cổ ky
điều gì, nhấc tay lên chỉ vào Tô Minh: "Ha ha ha! lúc trước, cái người tên Diệp Mộ Cẩn gì đó đã mắc bệnh hoang tưởng, nói phét về người đàn ông của cô ta yêu nghiệt ra làm sao, kết quả thì sao, yêu nghiệt như thế mà còn cần người khác đến cứu người đàn ông của cô ta nữa à, anh ta có giỏi thì tự cứu mình đi! Bây giờ, lại lòi ra một tên như anh, cười chết bổn cô nương rồi, anh không phải chính là người đàn ông của Diệp Mộ Cẩn đấy chứ? Hai người đã bao
hết cơn cười của bổn cô nương trong mấy năm nay rồi
Tô Minh quét mắt nhìn Lữ Thanh Thanh.


Nhưng không hề vội vàng ra tay, ừm, còn phải xác định Lữ Chân Tuân là ai nữa?
"Người thanh niên, cậu chắc chắn không? Đại trưởng lão và Thanh Thanh đều là người của Huyền Thanh Tông, cậu muốn giết
bọn họ, ha ha! có lẽ, tất cả mọi người từ trên xuống dưới của Huyền Thanh Tông đều sẽ không đồng ý".

Dương Phụng Lăng nhìn xoáy vào Tô Minh, vốn dĩ ông ta có chút hiếu kỳ về Tô Minh, dù gì thì Tô Minh còn chưa đến 22 tuổi nhưng đã là cảnh giới Tôn giả, đây chính là thiên phú, tương đối khá, cũng chỉ kém hơn mấy đệ tử chân truyền của Huyền Thanh Tông một chút mà thôi nhưng đã đủ để trở thành đệ tử nòng cốt, dù gì ông ta cũng có chút
suy nghĩ muốn mời Tô Minh gia nhập vào Huyền Thanh Tông nhưng bây giờ ông ta đã mất đi hứng thú, bởi vì người thanh niên trước mặt này không chỉ tuổi còn trẻ lại quá ngông cuồng, mà rõ ràng là không có đầu óc, loại người không có não thế này cho dù có thiên phú thì cũng chẳng sống được lâu.

Con người ấy à!
Ngu dốt không đáng sợ, chỉ sợ thiếu đi tấm lòng biết kính sợ.


"Không đồng ý, vậy thì tôi sẽ giết cho đến khi nào tất cả Huyền Thanh Tông từ trên xuống dưới đều đồng ý, thế nào?", Tô Minh hỏi ngược lại.

Rất nghiêm túc.

Không hề có chút ý đùa cợt nào.

Lần này, đám đệ tử và những người có địa vị cao ở Huyền Thanh Tông vốn dĩ chỉ coi Tô Minh như tên ngốc, cười cợt anh thì đều thay đổi sắc mặt!!!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện