Chàng Rể Phế Vật

Mở Ra Phế Liệu!


trước sau



“Rốt cuộc mấy người muốn làm gì?” Lê Kim Huyên lạnh lùng hỏi.

“Không làm gì cả, chỉ là muốn nhắc nhở hai người, quán quân của Chung Cực Tam Đao buộc sẽ thuộc về tôi, mong hai người đừng cản đường tôi, tốt nhất là chủ động rút lui, tránh để gây ảnh hưởng đến hòa khí giữa chúng ta.

” Lê Thần Vũ ung dung nói, sắc mặt của Lê Kim Huyên lại trầm xuống.

Bây giờ Lê Kim Huyên mới biết được mục đích của Lê Thần Vũ, hóa ra Lê Thần Vũ muốn giành được quán quân Chung Cực Tam Đao.


Lê Kim Huyên nhướng mày, lạnh lùng đáp: “Muốn giành được quán quân thì phải dựa vào thực lực, anh muốn chúng tôi chủ động rút lui, người khác chưa chắc sẽ làm vậy.


Ý cười tự tin bình tĩnh trên gương mặt Lê Thần Vũ không hề giảm bớt, dường như đã liệu được Lê Kim Huyên sẽ đưa ra vấn đề này, anh ta liền đáp: “Tôi chỉ nể tình trong người cô chảy dòng máu của nhà họ Lê nên mới nhắc nhở cô một tiếng, đương nhiên, nếu cô cố chấp không chịu, vậy hai vị tiền bối Song Tử đương nhiên cũng không nương tay đâu, danh tiếng của hội trưởng Trương e là không thể giữ nổi rồi.


Lê Thần Vũ quay lại nhìn Song Tử Thần, Song Tử Thần đứng sau Lê Thần Vũ liếc nhìn Trương Bảo Thành, ánh mắt đó rơi trên người Trương Bảo Thành lập tức khiến ông ta run rẩy.

Trương Bảo Thành tuy là hội trưởng hiệp hội đổ thạch, nhưng người tài trên thế giới không ít, người có truyền kì bất bại như Song Tử Thần đứng ở trước mắt, cho dù có là Trương Bảo Thành đối diện cũng sẽ cảm thấy run rẩy!
Lê Kim Huyên lạnh lùng nhìn Lê Thần Vũ, lời này của Lê Thần Vũ quá đỗi giả tạo, trong những lời nói đó, ý mà anh ta muốn bày tỏ rõ ràng chính là muốn Lê Kim Huyên biết khó mà lui! Đây là một lời cảnh cáo dành cho Lê Kim Huyên!
“Thời gian nghỉ ngơi đã sắp hết, chúng ta trở về trước đi, nếu cô có thời gian rảnh, khi đại hội đổ thạch kết thúc có thể đến nhà họ Lê ngồi chơi, cửa lớn nhà họ Lê luôn luôn đón tiếp cô và ba cô.

” Lê Thần Vũ nhìn Lê Kim Huyên với một ánh mắt thâm sâu đầy ý tứ.

Anh ta nhếch miệng tạo thành một độ cong kì lạ, rồi quay người rời đi cùng với Song Tử Thần dưới sự bao bọc của vệ sĩ xung quanh.

“Hahaha…”
Ánh mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lê Thần Vũ, một chuỗi âm thanh giòn tan vang lên.


Lê Kim Huyên lạnh lùng nhìn Lê Thần Vũ, cơ thể đẹp đẽ yêu kiều không ngừng run rẩy.

Trong ánh mắt xinh đẹp của tổng giám đốc nữ thần tràn đầy sự giận dữ và lạnh lẽo! Thậm chí cô còn nắm chặt hai tay lại, cái đốt ngón tay bị cô siết đến trắng bệch, móng tay đâm sâu vào da thịt.

“Tổng giám đốc Lê.

” Tô Loan Loan đứng sau Lê Kim Huyên, nhìn thấy cảnh này, không khỏi lo lắng gọi một tiếng.

Ba phút sau, MC lại bước lên sân khấu một lần nữa, toàn hội trường lập tức yên tĩnh lại, những khán giả trên khán đài huyên náo trước đó nhìn thấy MC xuất hiện thì cũng lần lượt ngồi xuống.

Vòng thứ hai, tám người loại bốn, chính thức bắt đầu.

MC mỉm cười cầm micro, rồi ngay sau đó tuyên bố quy tắc vòng loại của cuộc thi.

Độ khó của vòng loại cao hơn so với vòng một, mỗi một người sẽ có được bốn khối nguyên thạch được ban giám khảo chính thức phân phát một cách ngẫu nhiên, ở vòng loại, trong một thời gian nhất định, tuyển thủ có thể tùy ý lợi dụng nguyên thạch trong tay mình thay đổi với người khác, cuối cùng sẽ xếp hạng theo giá trị của nguyên thạch.

“Vòng loại này cũng được thiết kế mới lại toàn bộ rồi sao?” Trần Xuân Độ đột nhiên hỏi giám khảo Chu ngồi ở chính giữa ban giám khảo.


Giám khảo Chu khinh thường nhìn qua, đắc ý cười khẩy nói: “Đương nhiên, chỉ có thiết kế mới mới có càng nhiều cái hay để xem.


“Chỉ một nguyên nhân này e là không đủ để ông dốc lòng thiết kế mới từng vòng đâu nhỉ?” Trần Xuân Độ nhìn thẳng vào giám khảo Chu, như là chỉ cần một ánh mắt đã có thể nhìn thấu mọi thứ, anh chợt hỏi: “Là ai, là ai bảo ông làm như vậy?”
Sắc mặt giám khảo Chu trầm xuống, “hừ” một tiếng, nói: “Nhóc con, cậu có tư cách gì để hỏi tôi? Tôi làm cái gì chẳng lẽ còn cần nói với cậu sao?”
Giám khảo Chu nhìn Trần Xuân Độ, rồi chuyển lời, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường và huênh hoang: “Lí do rất đơn giản, tôi và Trương Bảo Thành từng có mâu thuẫn với nhau, lúc tranh ghế hội trưởng hiệp hội đổ thạch, người được chọn vốn là tôi, nếu không phải Trương Bảo Thành đã dùng những thủ đoạn dơ bẩn đó, hội trưởng bây giờ nên là tôi mới phải.


“Lí do này, đủ rồi chứ?” Giám khảo Chu lạnh lùng đáp, giọng nói vô cùng ngông cuồng.

“Vòng đầu đã để Trương Bảo Thành ăn may vào được vòng trong, vòng thứ hai này, cậu tưởng rằng ông ta còn sự may mắn đó, mở ra được bảo thạch hai màu nữa sao?” Giọng điệu của giám khảo Chu đầy vẻ chế nhạo, những giám khảo khác cũng không ngừng gật đầu, như là bọn họ có cùng quan điểm với giám khảo Chu.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện