Review Truyện Giáo Trình Thực Tiễn



Hắn sợ hắn huỷ hoại hạnh phúc của Vu Mạn Mạn, sau đó cưỡng ép chiếm đoạt cô, cũng sợ cô vì mất đi người mình yêu mà đau lòng, đó chính là yêu mà không có được.


GIÁO TRÌNH THỰC TIỄN
Tác giả: Thâu Mã Đầu
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, H văn, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, Cận thủy lâu dài, 1Vs1
Số chương: 86
Lưu ý: Có khóa
Tình trạng: Hoàn edit
________
Văn án:
Một vị biên tập đứng đầu tự mình thể nghiệm và dạy một tiểu tác giả tuyến mười tám làm sao để viết thịt văn chuyện xưa.
Vu Mạn Mạn: Có thể nhẹ chút không?
Tiêu Lê: Nghĩ cũng đừng nghĩ.
________
Đây là một bộ H văn sau 2 năm ngâm giấm cuối cùng cũng đã được nhà dịch hoàn thành. Truyện thuộc thể loại yêu thầm trước thịt sau - khác hẳn với những thể loại thịt trước yêu sau thường gặp trong giới caoH.
Tiêu Lê - vị biên tập "ác ma" ở đầu truyện là một tên không biết lãng mạn, có lẽ cái trò lãng mạn nhất hắn từng làm là đưa đồ ăn ngon cho Vu Mạn Mạn, rồi sau đó nhìn cô ăn một cách ngon lành hạnh phúc, hoặc là lâu lâu lau miệng cho cô rồi được cô nhìn một cách sùng bái.
Hắn yêu thầm người ta từ lâu, vẫn luôn theo dõi cô từ đầu đến cuối, ngay từ khi cuốn tiểu thuyết đầu tiên cô viết. Là một độc giả trung thành của riêng một mình cô.
Mà Vu Mạn Mạn, người ta đã viết thư tỏ tình trước khi anh đi Đức, hắn lại giống như đọc không hiểu mà còn khen cô viết hay nữa, thật sự không hiểu nổi sao hắn có thể làm nam chính ngôn tình được hay vậy... Chứ gặp nữ chính khác không phải là Vu Mạn Mạn chắc có lẽ hắn xuất hiện không quá ba tập đã bị đày vào lãnh cung rồi.
Càng đáng bị đày vào lãnh cung hơn là sau khi để người ta vất vả chờ hắn về mất bảy tám năm, hắn liền trở thành biên tập, cấp trên của người ta thì thôi đi, còn mỗi ngày nói cô viết không tốt, khi dễ cô, chèn ép cô, đây là cách theo đuổi mới của giới trẻ hiện nay ư? Thật không biết ngoài kia mọi người yêu nhau thế nào mà.
Trước khi tốt nghiệp, Tiêu Lê biết cho dù mình có đi tìm Vu Mạn Mạn thì cũng chỉ là thừa nhận nỗi tương tư của hắn, từ một người biết thành hai người mà thôi. Nhưng ông trời thật biết trêu ngươi, trêu đến nỗi mà Vu Mạn Mạn trở thành tác giả dưới trướng hắn, trêu thế nào mà biết bao nhiêu thể loại cô không viết, cô lại chọn ngay thể loại chỉ dành cho người lớn thế này, vậy nên giờ mới có "thịt" cho chúng ta đọc=))))))
Tiêu Lê trong truyện được miêu tả là người đàn ông thường mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, trên mặt mang gọng kính bạc lạnh lẽo, từ đầu đến chân không một chút cẩu thả, mười phần phong phạm tinh anh, đem đến cho người khác loại cảm giác cường đại xa cách. Là người có một loại ma lực thần kỳ, lúc không cười thì đặc biệt dọa người, cười rộ lên càng doạ người hơn, giống như một con dao lóe lên hàn quang lạnh như băng, không chỉ sắc bén mà còn vô cùng lạnh lẽo.
Nhưng mà hắn cũng có nỗi sợ của riêng mình. Hắn sợ hắn gọi cho Vu Mạn Mạn thì cô đã quên mất một người tên là Tiêu Lê, hắn sợ người nhận điện thoại chính là vị bạn trai trong truyền thuyết kia, hắn sợ hắn sẽ nhịn không được biến mình thành nam chính ngang ngược cưỡng ép như trong những truyện tiểu thuyết cẩu huyết khác. 
Hắn sợ hắn huỷ hoại hạnh phúc của Vu Mạn Mạn, sau đó cưỡng ép chiếm đoạt cô, cũng sợ cô vì mất đi người mình yêu mà đau lòng, đó chính là yêu mà không có được. 
Mở đầu của bộ truyện khá hài hước khi lần đầu thịt của hai người là do nữ chính viết bộ phận của nam giới chỉ dài có 12cm, nam chính không phục liền bị chị ta bắt cho nhìn thử. Thật sự không ngờ nữ chính của truyện caoH dạo này "bạo" đến vậy, có biết làm người đọc thích lắm không hả, tác giả ơi.
Và từ đó Vu Mạn Mạn đã tự mở ra hành trình học tập thực tiễn cho bản thân mình. Lúc đầu là bổ sung kiến thức về độ dài, lúc sau chính là bổ sung kiến thức về cách khẩu giao, văn phòng play, xe chấn, điện thoại play,... đa dạng các thể loại play khiến người đọc mở mang đầu óc. 
Lần đầu là cô tự tìm đến "tri thức", những lần sau là "tri thức" tự tìm đến cô.
Vì là một bộ H văn nên chúng ta không thể đòi hỏi ở phần cốt truyện quá nhiều. Vì khi xác định quan hệ yêu đương, mặc kệ buổi hẹn hò có đẹp đến đâu, thì cuối cùng hai người họ cũng sẽ lăn giường. Cho nên không cần quá trông mong gì đến đoạn tình yêu sến súa, màu hồng gì cả, có chăng chỉ có "ướt át".
Thôi thì tình yêu của họ không được miêu tả làm độc giả xúc động, chúng ta đành phải xúc động trước hành động họ thường làm vậy. Chỉ là hành động này không được trong sáng cho lắm, không thích hợp dành cho trẻ em lắm thì phải. 
Tác giả miêu tả đủ chi tiết, đủ để làm người đọc xúc động, tình tiết truyện không quá cẩu huyết hay có tiểu tam tiểu tứ, phù hợp để các bạn dễ dàng đắm chìm vào giáo trình yêu đương của biên tập bá đạo và tác giả thiếu kinh nghiệm viết truyện sắc tình của hắn.

Advertisement

Bình luận